Tôi từng đọc một câu chuyện nhỏ như thế này:
Có một tiểu hòa thượng sống trong một ngôi chùa nhỏ sâu trong núi, nơi ấy chỉ có hai thầy trò. Do hương khói thưa thớt, họ phải lao động và đi hóa duyên mỗi ngày để duy trì cuộc sống. Tiểu hòa thượng luôn khao khát cuộc sống bên ngoài.
Sư phụ của cậu nhận ra tâm tư ấy, bèn cho phép cậu đến chùa Linh Ẩn ở Hàng Châu để ở một thời gian. Tiểu hòa thượng vui vẻ nhận lời. Chùa Linh Ẩn đông đúc, náo nhiệt, hương khói thịnh vượng. Cậu ăn ngon, chơi vui, nhưng cũng nhận ra rằng, nơi đây mối quan hệ giữa con người phức tạp hơn, thỉnh thoảng có những chuyện tranh giành, đấu đá xảy ra.
Một hôm, Phương trượng gọi tiểu hòa thượng tới và hỏi: “Con đã quen với cuộc sống nơi đây chưa?” Tiểu hòa thượng đáp: “Ở đây người đông, hương khói thịnh vượng, nhưng giữa người với người đôi khi lại nảy sinh mâu thuẫn.”
Phương trượng hỏi: “Vậy con thích nơi nào hơn?”
Tiểu hòa thượng trả lời: “Chùa trên núi tuy thanh vắng, nhưng thanh tịnh hơn. Ở đây tuy náo nhiệt, nhưng cũng lắm phiền não.”Cậu lúng túng, không biết nên chọn nơi nào.
Phương trượng mỉm cười và nói: “Đúng vậy! Nguồn gốc của phiền não chính là từ sự lựa chọn. Điểm xuất phát cho sự lựa chọn của con là gì?”
Tiểu hòa thượng bừng tỉnh, ngày hôm sau liền quay về ngôi chùa nhỏ trên núi, tiếp tục chuyên tâm tu hành vì trong lòng cậu cảm thấy nơi ấy phù hợp với việc tu luyện của mình hơn.
………
Kỳ thực, tiểu hòa thượng ở lại chùa Linh Ẩn cũng vẫn có thể tu hành. Chỉ là, đối với bản thân cậu, tu ở chùa trên núi phù hợp hơn.
Chỉ cần con đường tu luyện phù hợp với bản thân, thì đó chính là con đường tốt.
Gần đây, tôi cũng từng muốn đổi công việc, tìm kiếm nơi khác. Thế nhưng, tôi lại vừa tiếc nuối sự nhàn nhã của công việc hiện tại, vừa ao ước mức thu nhập cao ở chỗ mới, thực sự rất phiền não. Sau cùng, tôi nhận ra rằng công việc hiện tại cho phép tôi có nhiều thời gian viết bài, làm những việc chứng thực Pháp, nên tôi đã quyết định ở lại.
Điều cốt lõi trong việc lựa chọn chính là điểm xuất phát của nó.
Đối với người thường, lựa chọn là quyền của mỗi cá nhân. Nhưng đối với người tu luyện, lựa chọn cần cân nhắc đến việc chứng thực Pháp và đề cao bản thân.
Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng trong bài “Giảng Pháp tại Pháp hội Houston” rằng:
“Tôi hôm nay chính là muốn chính chư vị tu luyện chính mình, tức là muốn đem Pháp này giao cho ‘chư vị’ thật sự, cho nên tôi đã lựa chọn là để chư vị ở trong hoàn cảnh phức tạp của người thường mà tu luyện.”
Đệ tử Đại Pháp có quyền lựa chọn con đường của mình nhưng cơ sở của sự lựa chọn là điều hết sức quan trọng. Cần xét đến điều kiện: Có cơ hội để chứng thực Pháp và đề cao bản thân trong tu luyện hay không.
Danh lợi, quyền thế chỉ là phù du, còn viên mãn trở về mới là mục đích duy nhất của Đệ tử Đại Pháp khi đến thế gian này.
Thu San (dịch từ bản tiếng Trung: https://www.zhengjian.org/node/295157)