Pháp Luân Công Tại
Trung Quốc



Pháp Luân Công tại Trung Quốc trước năm 1999
Ngày 13/5/1992, Pháp Luân Công được Đại sư Lý Hồng Chí truyền ra công chúng trong bối cảnh phong trào khí công đang lên cao tại Trung Quốc. Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, người truyền người, tâm truyền tâm, Pháp Luân Công đã được 70 đến 100 triệu người trên toàn quốc thực hành.
Trong những năm đầu, Nhà nước Trung Quốc nhiều lần khen ngợi, tuyên dương Pháp Luân Công vì giúp người dân cải thiện sức khoẻ và nâng cao đạo đức, đem lại nhiều lợi ích to lớn cho xã hội. Tuy nhiên, từ năm 1996, Chính quyền Trung Quốc đột ngột thay đổi thái độ, “quay lưng” với Pháp Luân Công. Đến năm 1999, Giang Trạch Dân – Tổng bí thư của ĐCSTQ lúc bấy giờ đã phát động một chiến dịch toàn diện chống lại Pháp Luân Công với chính sách “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, và huỷ hoại thân thể”.
Mặc dù bị đàn áp tàn bạo, các học viên Pháp Luân Công vẫn kiên trì với đức tin của mình. Họ đã phản kháng để bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng với thái độ ôn hoà trong suốt hơn ¼ thế kỷ qua.
Pháp Luân Công được phổ truyền khắp Trung Quốc
a. Giới thiệu về Đại sư Lý Hồng Chí
Vào ngày 13/05/1992, Đại sư Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Công, đã giới thiệu pháp môn này tại quê hương Trường Xuân của Ông. Pháp Luân Công, với nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn”, hướng con người quay trở về văn hoá Trung Hoa cổ xưa, giúp nâng cao đạo đức, sức khoẻ, tinh thần của người dân Trung Quốc.


Đại sư Lý Hồng Chí không chỉ truyền giảng Pháp Luân Công tại Trung Quốc mà còn được mời giảng dạy tại nhiều quốc gia khác trên thế giới như: Thuỵ Điển, Đài Loan, Pháp v.v. Năm 1998, Đại sư Lý đã định cư ở Hoa Kỳ theo chương trình “nhân tài kiệt xuất”. Dù nổi tiếng và được công chúng chào đón nồng nhiệt, Đại sư Lý không hề hưởng thụ cuộc sống xa hoa mà vẫn giữ lối sống giản dị.
b. Pháp Luân Công được truyền rộng khắp Trung Quốc
Tính đến cuối năm 1994, theo lời mời của Hiệp hội Nghiên cứu Khoa học Khí công tại các địa phương ở Trung Quốc, Đại sư Lý Hồng Chí đã giảng 56 khoá học Pháp Luân Công, tại 23 thành phố ở Trung Quốc với tổng số khoảng hơn 60,000 người tham dự. Trong vòng 7 năm, từ tháng 5/1992 đến tháng 7/1999, Pháp Luân Công nhanh chóng được truyền rộng khắp Trung Quốc với số người tu luyện ước tính khoảng 70 đến 100 triệu người (theo thống kê của cuộc khảo sát do Chính quyền Trung Quốc tiến hành vào cuối năm 1998). Chính quyền Bắc Kinh cũng gửi lời mời Đại sư Lý đến giảng dạy tại các cơ sở của Chính phủ.



Pháp Luân Công trước năm 1999
c. Pháp Luân Công tác động tích cực đối với toàn xã hội
Cải thiện sức khỏe, giảm thiểu chi phí y tế cộng đồng
Năm 1998, Tổng cục Thể thao Quốc gia Trung Quốc tiến hành một cuộc điều tra tổng thể về Pháp Luân Công. Kết quả cho thấy hiệu quả chữa bệnh khỏe người lên tới 98%. Cuộc khảo sát này cho thấy trung bình, một người luyện công đã tiết kiệm chi phí y tế được hơn 1.700 nhân dân tệ mỗi năm. Những số liệu này đã cho thấy lợi ích sức khoẻ và kinh tế từ việc tu luyện Pháp Luân Công là rất lớn.

Pháp Luân Công vào tháng 5 năm 199

Thẩm Dương năm 1998
Nâng cao đạo đức, ổn định xã hội và văn minh tinh thần
“Chân – Thiện – Nhẫn” là giá trị cốt lõi được các học viên chiểu theo để thực hành tu luyện trong cuộc sống hằng ngày. Họ không uống rượu, hút thuốc, cờ bạc, tranh giành lợi ích cá nhân, v.v. mà luôn sống hòa ái, biết nghĩ cho người khác. Pháp Luân Công đã góp phần không nhỏ giúp nâng cao đạo đức của xã hội Trung Quốc bấy giờ..
d. Chính quyền Trung Quốc cảm ơn, khen thưởng và ca ngợi Pháp Luân Công và Đại sư Lý
Trong những năm truyền Pháp Luân Công tại Trung Quốc, Đại Sư Lý Hồng Chí được trao nhiều giải thưởng, bằng khen của các cơ quan tổ chức Nhà nước: “Giải thưởng Khoa học Liên ngành Tiên tiến”, “Giải Vàng đặc biệt”, danh hiệu “Đại sư khí công sư được quần chúng hoan nghênh nhất”, bằng khen của Tổ chức “Bảo vệ Công lý và Giải cứu Người gặp nguy hiểm” thuộc Bộ Công an Trung Quốc.


Các động thái của ĐCSTQ chuẩn bị cho cuộc bức hại
Để có cớ tiến hành đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, ĐCSTQ đã thực hiện nhiều hành động bất thường đối với Pháp Luân Công từ năm 1996.
Cáo buộc vô cớ: Từ năm 1996, Chính quyền Trung Quốc bắt đầu có những cáo buộc Pháp Luân Công truyền bá mê tín dị đoan và là “ngụy khoa học”, từ đó cấm xuất bản sách “Chuyển Pháp Luân” và các sách khác của Pháp Luân Công.
Điều tra về Pháp Luân Công: Bộ Công an Trung Quốc đã vài lần tiến hành điều tra, cố gắng tìm “tội danh” của Pháp Luân Công nhưng các báo cáo đều chung một kết luận là “không tìm thấy bất cứ vấn đề gì”. Trái lại, chính quyền các cấp còn xác nhận ảnh hưởng và vai trò tích cực của Pháp Luân Công đối với toàn xã hội Trung Quốc.
Bắt học viên tại Thiên Tân: Ngày 11/4/1999, Viện giáo dục Thiên Tân đăng bài vu khống bôi nhọ và phỉ báng Pháp Luân Công. Các học viên Pháp Luân Công đã đến Viện giáo dục Thiên Tân, chờ gặp ban biên tập để giải thích và đề nghị đính chính bài viết. Tuy nhiên, Chính quyền Thiên Tân đã điều động cảnh sát đến giải tán và bắt giữ vô cớ 45 học viên và sau đó “chỉ dẫn” rằng muốn giải quyết vấn đề thì phải lên Bắc Kinh.

Các học viên Pháp Luân Công thỉnh nguyện ôn hoà tại Bắc Kinh
Dán nhãn ‘Cuộc thỉnh nguyện ôn hoà’ thành ‘Bao vây Trung Nam Hải’: Ngày 25/4/1999, khoảng 10.000 học viên không hẹn mà cùng đến Văn phòng Kháng cáo Trung ương tại Bắc Kinh gần Trung Nam Hải (trụ sở của Đảng Cộng sản Trung Quốc và Quốc vụ viện). Cảnh sát đã hướng dẫn các học viên xếp hàng dọc theo tường rào của Trung Nam Hải. Họ yên lặng chờ đợi ở những khu vực mà cảnh sát dẫn họ đến. Thủ tướng Chu Dung Cơ đã gặp và ra lệnh thả các học viên tại Thiên Tân và cam đoan với các học viên rằng Pháp Luân Công sẽ không bị cấm. Tuy nhiên, Giang Trạch Dân đã dán nhãn sự việc này thành “bao vây Trung Nam Hải”, cho rằng Pháp Luân Công uy hiếp chính trị, làm cái cớ để phát động chiến dịch đàn áp.
Thành lập phòng 610: Ngày 10 tháng 6 năm 1999, Giang Trạch Dân đã thành lập một lực lượng đặc biệt đặt tên là “Phòng 610” để chuẩn bị đàn áp Pháp Luân Công. Bộ phận này hoạt động như một tổ chức ngoài vòng pháp luật với quyền lực vượt trên các cơ quan hành pháp và tư pháp tại mỗi cấp của chính phủ, là cơ quan chuyên trách đàn áp Pháp Luân Công.
Chiến dịch đàn áp tàn bạo đối với Pháp Luân Công
a. ĐCSTQ phát động chiến dịch đàn áp

Vào ngày 20/07/1999, Trung Cộng đã khởi xướng một cuộc đàn áp quy mô lớn đối với Pháp Luân Công. Cảnh sát tiến hành bắt giữ phi pháp các học viên trên diện rộng, thông báo cấm toàn dân học Pháp Luân Công. Đồng thời, Chính quyền cũng tiến hành chiến dịch tuyên truyền bôi nhọ Pháp Luân Công trên khắp các phương tiện truyền thông. Cuộc bức hại này hoàn toàn không dựa trên Hiến pháp và pháp luật hiện hành, lạm dụng dư luận và tư pháp, chà đạp nguyên tắc pháp trị.
b. Nguyên nhân bức hại
Cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt nguồn từ bốn nguyên nhân chính. Thứ nhất, Giang Trạch Dân đố kỵ với sự phổ biến rộng khắp và ảnh hưởng tích cực của Pháp Luân Công, vượt xa uy tín cá nhân ông ta. Thứ hai, Đảng Cộng sản Trung Quốc luôn lo ngại bất kỳ nhóm độc lập lớn nào có thể thách thức quyền lực tuyệt đối của mình. Thứ ba, Pháp Luân Công với nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” đối lập hoàn toàn với hệ tư tưởng vô thần và độc tài của ĐCSTQ. Cuối cùng, bản chất của ĐCSTQ là “giả–ác–đấu”, luôn sử dụng bạo lực và tuyên truyền để duy trì quyền lực.

c. Bức hại toàn diện

Cuộc bức hại được tiến hành với chính sách “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, và huỷ hoại thân thể”. Nó không chỉ ảnh hưởng tới những người tu luyện Pháp Luân Công mà còn liên đới tới những thân nhân của họ, thậm chí toàn xã hội cũng bị tác động bởi chiến dịch tà ác này.
Đối với các học viên Pháp Luân Công, ĐCSTQ theo dõi, lục soát nhà cửa, tịch thu và tiêu huỷ tài liệu Pháp Luân Công, phạt tiền, sa thải hoặc cắt lương hưu, bắt bớ, tra tấn, tịch thu nhà cửa, cưỡng bức lao động, tẩy não, nhục mạ, bạo hành tình dục. Họ thậm chí còn bị mổ cướp nội tạng trong khi còn sống, hoặc bị ép ăn hay tiêm các loại thuốc độc có thể dẫn đến tử vong hoặc phá huỷ thần kinh. Hàng ngàn người đã thiệt mạng trong cuộc bức hại tàn khốc này.


của họa sĩ Uông Vệ Tinh
Thân nhân của các học viên Pháp Luân Công thường bị giám sát, bị sách nhiễu, bị phân biệt đối xử tại nơi ở, trường học hoặc nơi làm việc. Khi các học viên bị bắt giữ hoặc sát hại, con cái họ không ai chăm sóc, thành trẻ mồ côi hoặc phải vào tù cùng cha/mẹ.
Không chỉ vậy, người dân Trung Quốc cũng bị đầu độc thông qua tuyên truyền một chiều và tẩy não của Trung Cộng. Tất cả thông tin về Pháp Luân Công trên Internet đều bị kiểm duyệt bởi Chính quyền. Điều này khiến người dân không tiếp cận được thông tin thật, bị hiểu sai, trở nên hận thù Pháp Luân Công và các học viên Pháp Luân Công, vốn là những người lương thiện.
ĐCSTQ thậm chí còn trục lợi từ cuộc bức hại này thông qua hoạt động buôn bán và cấy ghép nội tạng có tổ chức; buôn bán và nhựa hoá cơ thể của các học viên Pháp Luân Công để triển lãm khắp thế giới.


d. Tội ác diệt chủng
Việc thu hoạch nội tạng cưỡng bức của ĐCSTQ đối với các học viên Pháp Luân Công và các nhóm khác như người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ, tín đồ Cơ đốc giáo cũng như các tù nhân lương tâm khác bắt đầu được điều tra từ năm 2006 bởi cựu quốc vụ khanh Canada David Kilgour và luật sư nhân quyền David Matas. Tháng 10 năm 2009, hai tác giả đã cho xuất bản cuốn sách “Thu Hoạch Đẫm Máu”, đưa ra những bằng chứng độc lập và rõ ràng cho thấy hoạt động cưỡng bức thu hoạch nội tạng đã diễn ra ở Trung Quốc trong nhiều năm “trên quy mô đáng kể.”
Chiến dịch xoá sổ Pháp Luân Công được nhận diện là một cuộc diệt chủng lạnh. Nó là một cuộc diệt chủng mang tính đa chiều (cả thể chất, tâm lý, xã hội và tinh thần), kín đáo và được bình thường hóa. Vì vậy, rất nhiều người đã thờ ơ và không nhận ra được tính nghiêm trọng của tội ác diệt chủng này.
e. Đàn áp xuyên quốc gia
Không chỉ dừng lại ở Trung Quốc, Trung Cộng còn mở rộng quy mô đàn áp và bức hại Pháp Luân Công ra toàn thế giới, với âm mưu xóa sổ toàn diện. ĐCSTQ đã triển khai ngày càng nhiều chiến dịch và phương thức đàn áp, phá hoại từ mọi mặt như kinh tế, chính trị cho đến xã hội.

Một số hình thức được sử dụng để đàn áp các học viên Pháp Luân Công tại quốc ngoại như: theo dõi và thu thập thông tin; đe doạ; tra tấn; cô lập cộng đồng; gây áp lực ngoại giao; thao túng truyền thông phương Tây; cản trở và quấy rối các hoạt động của học viên Pháp Luân Công; v.v.
f. Hành động của các học viên
Tại Trung Quốc
Dưới áp lực mạnh mẽ từ cuộc bức hại, các học viên vẫn kiên trì đi đến Thiên An Môn luyện công, giơ biểu ngữ để bảo vệ danh dự của Đại Pháp và nói cho dân chúng biết sự thật rằng Pháp Luân Công là tốt. Tuy nhiên, hầu hết họ đều bị cảnh vệ hoặc cảnh sát bắt ngay sau khi hành động.



Không chỉ các học viên trong nước mà các học viên Pháp Luân Công tại nước ngoài cũng dũng cảm tới Trung Quốc để ủng hộ cho Pháp Luân Công, điển hình là sự kiện 36 học viên Pháp Luân Công từ 12 quốc gia trên thế giới tập trung tại Quảng trường Thiên An Môn để phản đối cuộc đàn áp bằng cách giương cao biểu ngữ “Chân-Thiện-Nhẫn” bằng tiếng Trung. Họ đã bị bắt giam, đánh đập, bị trục xuất và bị cấm nhập cảnh vào Trung Quốc.
Nỗ lực của các học viên để đưa chân tướng cuộc bức hại ra thế giới như mời phóng viên quốc tế tới họp báo tại Trung Quốc, hoặc gửi thư cầu cứu giấu trong các món đồ xuất khẩu được sản xuất tại trại lao động cưỡng bức nơi các học viên Pháp Luân Công đang bị giam giữ.
Trên Thế giới
Các học viên Pháp Luân Công không ngừng nỗ lực phản ánh sự thật về cuộc bức hại và kêu gọi sự giúp đỡ để chấm dứt sự đàn áp dã man của ĐCSTQ thông qua các hoạt động như kháng nghị ôn hòa tại bên ngoài các Đại Sứ quán Trung Quốc; thu thập chữ ký của người dân các nước ủng hộ việc chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công; tổ chức các buổi thắp nến tưởng niệm các nạn nhân, các buổi mít-tinh, diễu hành quy mô lớn; triển lãm tranh về chủ đề Pháp Luân Công; báo cáo tình huống của Pháp Luân Công cho các tổ chức nhân quyền hoặc Chính phủ các nước; thành lập đoàn Nghệ thuật biểu diễn Thần Vận (Shen Yun) v.v.




g. Nhìn nhận của thế giới
Pháp Luân Công được đón nhận rộng rãi trên thế giới
Hiện nay, Pháp Luân Công được thực hành tại hơn 156 quốc gia và vùng lãnh thổ. Nhiều chính phủ, tổ chức phi chính phủ, hiệp hội y học, cũng như cá nhân trong giới học giả và chuyên gia sức khỏe đã công khai thừa nhận những lợi ích rõ rệt mà Pháp Luân Công mang lại – không chỉ về mặt thể chất, mà còn về đạo đức, tinh thần và lối sống lành mạnh. Tính đến năm 2025, pháp môn này đã được trao tặng hơn 13.000 bằng khen, thư ủng hộ, và nghị quyết ủng hộ từ các cơ quan lập pháp, Hội đồng thành phố, tổ chức nhân quyền và cộng đồng địa phương trên khắp thế giới.






Truyền thông và cộng đồng thế giới lên án cuộc đàn áp
Các báo cáo điều tra độc lập về cuộc đàn áp
Trong hơn hai thập kỷ qua, nhiều nhóm Nhân quyền Quốc tế, nhà báo điều tra, luật sư nhân quyền, báo cáo viên Liên hợp quốc v.v. đã độc lập ghi chép và kể lại các vụ vi phạm nhân quyền có hệ thống – bao gồm tra tấn và tử vong trong khi bị giam giữ – mà những người tu luyện Pháp Luân Công ở Trung Quốc phải chịu đựng.


Chính phủ các nước ban hành luật bảo vệ Pháp Luân Công và ngăn chặn sự đồng lõa với tội ác mổ cướp nội tạng tại Trung Quốc
Nhiều chính trị gia tại các quốc gia như Hoa Kỳ, Anh Quốc, Thuỵ Sỹ v.v. đã công khai bày tỏ sự ủng hộ đối với Pháp Luân Công và lên án cuộc bức hại Pháp Luân Công của Trung Cộng. Tại một số quốc gia, các dự luật/đạo luật bảo vệ Pháp Luân Công và chống đồng lõa với tội ác mổ cướp nội tạng tại Trung Quốc cũng đã được thông qua.


Những hiểu lầm cơ bản và giải đáp
-
Hiện nay Pháp Luân Công còn bị bức hại ở Trung Quốc không?
Đến thời điểm hiện tại (2025), Pháp Luân Công vẫn bị bức hại tại Trung Quốc. Đây là một trong những vụ vi phạm nhân quyền lớn nhất và lâu dài nhất dưới chính quyền ĐCSTQ.
-
Pháp Luân Công có bí mật không?
Pháp Luân Công hoàn toàn không có bí mật. Các bài giảng và video hướng dẫn luyện công của Pháp Luân Công, cũng như hàng chục nghìn bài viết từ các học viên chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của họ đều được cung cấp công khai trực tuyến và miễn phí cho công chúng.
-
Pháp Luân Công là một “tà giáo”?
Các học giả và nhóm nhân quyền ở phương Tây đã kết luận rằng Pháp Luân Công không phải là một tà giáo. Đúng hơn, họ bị dán nhãn ‘tà giáo’ làm một cái cớ nhằm thúc đẩy cuộc đàn áp. Theo pháp luật Trung Quốc, Pháp Luân Công không nằm trong danh sách “tà giáo” do Chính phủ Trung Quốc công bố.
-
Người dân Trung Quốc phản ứng thế nào với cuộc đàn áp?
Trong những năm đầu khi chiến dịch đàn áp Pháp Luân Công xảy ra, đã gây chia rẽ mạnh mẽ trong xã hội, hầu hết người dân Trung Quốc đều hoang mang lo sợ và tránh xa vấn đề này. Nhiều người tin vào sự tuyên truyền của Đảng, đặc biệt sau vụ “tự thiêu giả” thì có nhiều người ủng hộ cuộc đàn áp của chính quyền. Nhưng có rất nhiều người dân họ không tin, hay hoài nghi, nhưng vì lo sợ bị chính quyền trừng phạt, sợ liên luỵ nên hầu hết là giữ im lặng và chỉ có một số ít gia đình của những người bị đàn áp dám nói lời công bằng về Pháp Luân Công trong công chúng.
Tuy nhiên, hiện nay ngày càng có nhiều người dân Trung Quốc ở trong nước và hải ngoại đã biết được vẻ đẹp của Pháp Luân Công và cuộc đàn áp tàn bạo của Chính quyền Trung Quốc nên đều đang lên tiếng, đang đứng lên bảo vệ Pháp Luân công. Đặc biệt có nhiều luật sư giống như Vương Vĩnh Hàng, Quách Quốc Đình, Cao Trí Thịnh…hiện tại đã mất sự nghiệp, bị cầm tù hoặc mất tích vì dám vượt qua giới cấm của ĐCSTQ, lên tiếng phản đối cuộc bức hại và bảo vệ công lý cho những người tu luyện Pháp Luân Công đang bị bắt giữ phi pháp.
-
Chính quyền đàn áp Pháp Luân Công đã gây ảnh hưởng đến xã hội Trung Quốc như thế nào?
Cuộc đàn áp Pháp Luân Công đã gây ra những ảnh hưởng sâu rộng đến xã hội Trung Quốc. Việc đàn áp diễn ra bất chấp pháp luật này đã làm xói mòn niềm tin của người dân vào hệ thống pháp luật và sự công bằng trong xã hội, khiến người dân e ngại thể hiện quan điểm cá nhân hoặc tham gia vào các hoạt động tôn giáo, tín ngưỡng khác nếu nằm ngoài sự kiểm soát của nhà nước.
-
Pháp Luân Công có chống phá chính quyền, làm chính trị không?
Trước khi cuộc đàn áp diễn ra, Pháp Luân Công đã được nhiều quan chức Chính phủ Trung Quốc, cũng như nhiều tổ chức, cơ quan và truyền thông Trung Quốc ủng hộ và ca ngợi, đặc biệt về phương diện cải thiện sức khoẻ, nâng cao đạo đức của người dân.
Sau khi Pháp Luân Công bị đàn áp, các học viên Pháp Luân Công đã sử dụng những phương thức kháng nghị ôn hòa, bất bạo động để phản đối cuộc bức hại. Trong các sách của Pháp Luân Công đã giảng rõ: người tu luyện không được tham gia chính trị. Việc Pháp Luân Công vạch trần bộ mặt tà ác của ĐCSTQ không nhằm mục đích chính trị mà là để người dân biết được sự thật, để cuộc bức hại này sớm chấm dứt.
-
Giang Trạch Dân tuyên bố: “Nếu Đảng cộng sản không đánh bại Pháp Luân Công, nó sẽ là chuyện lố bịch lớn nhất trên thế giới” và thực tế là?
Đây là một tuyên bố mang tính chủ quan, thể hiện quyết tâm của Giang Trạch Dân trong việc loại bỏ Pháp Luân Công khỏi xã hội Trung Quốc. Tuy nhiên, sau hơn hai thập kỷ bị đàn áp, Pháp Luân Công vẫn tồn tại và phát triển cho đến ngày nay. Pháp Luân Công vẫn tiếp tục được thực hành, được truyền rộng ra nhiều quốc gia trên thế giới, cho thấy sự thất bại của chính quyền trong việc xóa bỏ môn tu luyện này.
Pháp Luân Công tại Trung Quốc
Hại người khác chính là hại mình
95% người dân làng tôi thoái Đảng sau khi nghe các chương trình của Đài Phát thanh Minh Huệ
26 năm phản bức hại: Thống kê dữ liệu về cuộc bức hại
Ma quỷ đội lốt “Thiên Thần áo trắng”: Lật tẩy đường dây mổ cướp nội tạng trong bệnh viện lớn tại Trung Quốc
Tin muộn: Cặp vợ chồng bị kết án tù vì tu luyện Pháp Luân Công, người chồng mất trong tù
Suy ngẫm từ những hình ảnh lịch sử về Pháp Luân Công
Bảy thủ đoạn của ĐCSTQ nhằm vu khống Pháp Luân Công
Chân tướng cuộc bức hại
