Tu luyện Pháp Luân Công có được uống thuốc?

Hiện nay, ngày càng có nhiều người muốn thực hành tu luyện Pháp Luân Công vì những giá trị to lớn của Pháp Luân Công. Tuy nhiên, có một số người lo lắng: Phải chăng tu luyện Pháp Luân Công thì không được uống thuốc? Vậy thực tế là thế nào? Dưới đây là lời giải đáp chân thực từ “người trong cuộc” cho vấn đề này.

Quan điểm của y học hiện đại về “bệnh” và thuốc.

Bệnh là gì?

Theo y học hiện đại, bệnh là những bất thường xảy ra ở cơ thể sống làm ảnh hưởng tới sự tồn tại và phát triển bình thường của sinh vật.

Nguyên nhân của bệnh

Tất cả những gì gây nên sự bất thường đối với cơ thể sống đều chính là nguyên nhân gây bệnh. Có 6 nhóm nguyên nhân gây nên bất thường ở cơ thể người là: 1. Bẩm sinh; 2. Hóa chất; 3. Nhiễm các vi sinh vật có hại; 4. Sự tác động bất lợi của các yếu tố vật lý; 5. Do áp lực của tâm trạng xã hội; 6. Do tác động của các hiện tượng siêu nhiên.

(Muốn ngăn ngừa được bệnh thì phải loại trừ được 6 nhóm nguyên nhân trên).

Hình ảnh bệnh nhân đợi khám bệnh tại bệnh viện - nỗi khổ vì bệnh tật
Hình ảnh bệnh nhân đợi khám bệnh tại bệnh viện – nỗi khổ vì bệnh tật (Ảnh: Internet)

Vì sao người bệnh cần uống thuốc? 

Thuốc có tác dụng trị bệnh. Để điều trị bất cứ căn bệnh nào, về cơ chế cũng cần dùng phối hợp thuốc như sau:

Thuốc điều trị nguyên nhân gây bệnh: là chủ đạo.

Thuốc điều trị triệu chứng, không nhằm điều trị nguyên nhân.

Thuốc hỗ trợ cần thiết để giúp phát huy và tăng cường hiệu lực các thuốc trị nguyên nhân và triệu chứng.

Thuốc khắc phục các tác dụng phụ bất lợi của thuốc trị bệnh khác đang sử dụng.

Như vậy, qua việc xác định nguyên nhân gây bệnh và cách dùng thuốc trị bệnh của y học hiện đại, có thể thấy rằng đại đa số các loại bệnh đều có nguyên nhân từ bên ngoài (khách quan) và cách trị liệu chủ yếu là trị triệu chứng của bệnh và nguyên nhân (từ bên ngoài) dẫn đến bệnh.

Hình ảnh bệnh nhân được điều trị bệnh bằng Y học hiện đại
Hình ảnh bệnh nhân được điều trị bệnh bằng Y học hiện đại (Ảnh: Internet)

Quan điểm của Pháp Luân Công về “bệnh” và thuốc

Pháp Luân Công giảng rằng con người không có “bệnh”. Những biểu hiện bất thường ở cơ thể sống mà y học hiện đại gọi là “bệnh” thì trong Pháp Luân Công giảng đó là biểu hiện phản ánh ra của “nghiệp lực”.

Trong Phật giáo có giảng về “nghiệp” và vấn đề tạo “nghiệp”, đó là: Tham Sân Si (Tam độc), từ đó tạo ra “Nghiệp lực luân báo”. Trong Phật giáo cũng giảng về “Lục đạo luân hồi”, nghĩa là con người không phải chỉ có một kiếp nhân sinh ở hiện tại, không phải chết là hết mà còn có chuyển sinh luân hồi.

Còn theo Pháp Luân Công, “nghiệp lực” là gì? “Nghiệp lực” được hình thành như thế nào? Tại đây, những vấn đề này có thể được lý giải một cách nông cạn như sau:

“Nghiệp lực” bao gồm: bệnh, bệnh tật, ốm đau, tai nạn, lao khổ, bất hạnh, nghèo đói, những tổn hại về vật chất – tinh thần, v.v…

Nguyên nhân tạo nên “nghiệp lực” không chỉ là những việc xấu, việc không tốt (mắng nhiếc, đánh đập, chiếm đoạt lợi ích của người khác v,v…) do bản thân người ta đã làm trong những năm tháng đã qua của kiếp này mà chủ yếu là do những việc xấu, việc không tốt người ta đã làm trong những kiếp trước của mình. Những việc làm xấu, việc làm không tốt ấy chính là những món nợ mà người ta mang theo sang những kiếp sau. Bởi vì nợ thì ắt phải trả – trong Kinh Phật có giảng đạo lý này (“Nghiệp lực luân báo”), trong xã hội của nhân loại cũng là đạo ý ấy (“Có vay, có trả”). Do vậy, tùy theo mức độ lớn nhỏ, nặng nhẹ của những việc làm xấu trong quá khứ mà tạo thành những “nghiệp lực” lớn nhỏ trong kiếp sau của người ta. Và khi có món nợ phải trả bằng việc “mắc bệnh” thì người ta phải uống thuốc để trị. Có thể nói rằng không có một người bình thường nào là chưa từng phải uống thuốc.

Pháp Luân Công nhìn nhận về vấn đề thuốc như thế nào?

Pháp Luân Công khẳng định rằng thuốc có thể trị bệnh, tuy nhiên chỉ là chữa trị những biểu hiện của bệnh mà người ta có thể nhận biết được bằng các giác quan của con người hay thông qua các thiết bị, kỹ thuật tiên tiến của y học hiện đại, nghĩa là chỉ chữa được phần “ngọn”, hoàn toàn không thể chữa triệt để khỏi bệnh. Đó là điều tất nhiên. Tại sao? Bởi vì thuốc cũng như các phương pháp của y học hiện đại hoàn toàn không thể giúp con người trả được “nghiệp”.

Ví dụ: Một người có bệnh viêm loét dạ dày đã được trị khỏi bằng thuốc. Nhưng rất nhanh sau đó, bệnh lại tái phát – là vì sao? Hay khi một người có bệnh ung thư. Khối u đã được cắt bỏ rồi nhưng người ấy cũng chỉ có thể kéo dài thêm thời gian sống; có trường hợp còn bị di căn (ung thư thêm một hoặc một vài bộ phận khác) – là vì sao? Đó là vì người ta chưa trả xong “nghiệp” nên người ta vẫn tiếp tục phải đau đớn, phải khó chịu, phải mất tiền chữa trị và có thể phải chết để trả nợ (“nghiệp”).

Tu luyện Pháp Luân Công có được uống thuốc không?

Trước hết, về pháp lý, người tu luyện Pháp Luân Công không cần phải uống thuốc hay tiêm, nói rộng ra là không cần phải dùng đến các dịch vụ của các ngành y, dược. Tại sao?

Hình ảnh học viên Pháp Luân Công ngồi “đả tọa”
Hình ảnh học viên Pháp Luân Công ngồi “đả tọa” (Ảnh: Internet).

Thứ nhất, thuốc là dùng để chữa bệnh, mà Pháp Luân Công nhìn nhận rằng con người là không có bệnh, đặc biệt là người tu luyện Pháp Luân Công đang đồng hóa với đặc tính của vũ trụ “Chân-Thiện-Nhẫn”, do vậy họ không cần uống thuốc.

Thứ hai, trong quá trình tu luyện, những biểu hiện của “bệnh” được người tu luyện nhìn nhận là đang được “tiêu nghiệp” nên sẽ bình thản để “nghiệp” được tiêu đi, thậm chí còn vui mừng vì hiểu rằng đó thật sự là điều tốt cho mình. Khi ấy, thay vì uống thuốc (không cho “bệnh” được bài xuất ra) giống như những người không tu luyện, thì người tu luyện sẽ tăng cường học Pháp và luyện công để “nghiệp” được tiêu đi nhanh hơn. Một điều cốt lõi là người tu luyện chân chính đều được Sư phụ giúp tiêu đi phần lớn “nghiệp lực” rồi. Bản thân họ chỉ còn phải chịu đựng một phần nhỏ trong quá trình “tiêu nghiệp” của bản thân thôi. Nếu không được như thế thì không ai có thể tu được.

Thứ ba, cũng là điều quan trọng nhất, đó là người tu luyện chân chính – nhất định phải là người tu luyện chân chính (có sự tin tưởng tuyệt đối vào pháp lý của Pháp Luân Công và nghiêm túc thực hành theo pháp lý đó) sẽ được Sư phụ của Pháp Luân Công bảo hộ (các pháp môn tu luyện chân chính khác cũng như thế). Vì vậy, cho dù biểu hiện của việc “tiêu nghiệp” của người tu luyện có mãnh liệt đến đâu thì sinh mệnh của người ấy cũng sẽ không thật sự có nguy hiểm.

Câu chuyện khó tin: Tự cai nghiện mà không cần đến bất cứ hỗ trợ nào kể cả thuốc.

Tuy nhiên, người tu luyện Pháp Luân Công vẫn có thể uống thuốc. Tại sao? Pháp Luân Công hoàn toàn không ngăn cấm người tu luyện uống thuốc hay đi bệnh viện. Khi một người mới bước vào tu luyện, chưa đọc Sách Đại Pháp nhiều, chưa biết được nhiều pháp lý nên vẫn cho rằng bản thân mình có “bệnh”; hoặc có người tuy tự nhận là người tu luyện, tu luyện thời gian đã lâu nhưng lại không thật sự tin tưởng vào pháp lý; hoặc cũng có trường hợp là không chịu đựng nổi cảm giác đau đớn hay khó chịu khi “nghiệp lực” đang được tiêu đi. Như thế, những người này vẫn có thể uống thuốc hoặc đi bệnh viện, chỉ là họ thật sự bỏ lỡ một cơ hội được thăng hoa về thân thể cũng như cảnh giới tư tưởng của bản thân.

Kết luận

Pháp Luân Công không yêu cầu người tu luyện không uống thuốc. Bởi Pháp Luân Công là một môn tu luyện Phật gia chân chính, mà khi nói đến tu luyện là nói đến “những điều siêu thường”. Bởi vậy, việc người tu luyện Pháp Luân Công không cần phải uống thuốc là một điều hết sức bình thường. Trong toàn bộ quá trình tu luyện, một người tu luyện chân chính còn được trải nghiệm rất rất nhiều “những điều siêu thường” khó tin hơn nữa.

Video: Khỏi ung thư máu, cuộc đời được tái sinh nhờ Phật Pháp chân chính

Cùng với quá trình “tiêu nghiệp”, người tu luyện Pháp Luân Công luôn chiểu theo tiêu chuẩn “Chân-Thiện-Nhẫn” để ước thúc bản thân trong từng hành vi, lời nói cho đến cả ý nghĩ nên họ cũng không tạo thêm “nghiệp” nữa, Dần dần, họ có thể có được sự thăng hoa toàn bộ cả tâm lẫn thân, cuối cùng thật sự có thể “đắc Đạo, viên mãn”.

Bất kỳ ai đều có thể tự cho chính mình cơ hội được tu luyện Pháp Luân Công và được thụ hưởng những điều “siêu thường” như thế. Việc bắt đầu tu luyện rất đơn giản, đó là việc tìm đọc cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” tại trang https://vi.falundafa.org/.

Hình ảnh học viên Pháp Luân Công luyện bài công pháp số 5
Hình ảnh học viên Pháp Luân Công luyện bài công pháp số 5 (Ảnh: Internet)

Ghi chú: Trên đây là nhận thức của người viết sau nhiều năm thực hành tu luyện Pháp Luân Công. Để hiểu đầy đủ và sâu sắc hơn về chủ đề này, Quý độc giả có thể tìm đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân – cuốn sách chỉnh chỉ đạo tu luyện Pháp Luân Công.

Tác giả: Trí Huệ

Bài viết liên quan

Hoc-vien-Phap-Luan-Cong-dang-luyen-Bai-cong-phap-so-2

Sắc dục dưới góc nhìn của người tu luyện Pháp Luân Công

Sắc dục luôn là một chủ đề được quan tâm trong mọi nền văn hóa. Trong văn hóa truyền thống, dù ở thời đại nào, người xưa cũng khuyên con người tiết chế dục vọng, coi trọng đạo đức và tu dưỡng bản thân. Vậy, người tu luyện Pháp Luân Công nhìn nhận vấn đề…
Cựu giáo viên bị mù, trải nghiệm kỳ tích hồi sinh đôi mắt

Cựu giáo viên bị mù, trải nghiệm kỳ tích hồi sinh đôi mắt

Cô Vũ Thị Xuân, giáo viên tiểu học nghỉ hưu, sống tại huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai. Cô đã trải qua quãng đời chìm đắm trong bệnh tật và cuối cùng bị mù hoàn toàn. Cuộc đời tăm tối của cô tưởng chừng đã kết thúc. Thế nhưng mọi bất hạnh mà cô đã…