
Sự bùng nổ của Internet vào những năm 1990 được ca ngợi là hồi chuông báo tử của các chính phủ dựa vào kiểm soát thông tin để duy trì quyền lực. Nhiều người tin rằng, không giống như báo chí và truyền hình, khối lượng lớn nội dung và điểm nhập dữ liệu sẽ khiến phương tiện Internet mới không thể kiểm duyệt được.
Mục lục
Họ đã nhầm.
Đảng Cộng sản Trung Quốc, mặc dù mức độ thành công ngày càng giảm, đã không chỉ có thể ngăn chặn nội dung không mong muốn khỏi phần lớn các trình duyệt web của Trung Quốc. Nó còn biến Internet – hình thức truyền thông đại chúng tự do và dân chủ nhất nhưng vẫn chưa được phát triển – thành một cái bẫy để bắt những người tham gia vào với “nội dung không lành mạnh”, chẳng hạn như nhân quyền. Tuy nhiên, nội dung khiêu dâm và tin đồn về người nổi tiếng lại có thể dễ dàng tiếp cận được.
Nói cách khác, Internet Trung Quốc đã được biến thành một mạng lưới cảnh sát. Mạng lưới cảnh sát này là tên chính xác là của một sản phẩm mà CISCO, một công ty của Mỹ, đã phát triển và bán cho Cục Công an Trung Quốc với mục đích bắt giữ người tín ngưỡng Pháp Luân Công và những người bất đồng chính kiến. Đây là một phần của dự án Golden Shield (Khiên Vàng) trị giá hàng tỷ đô la của ngành Công an, được thiết kế để tạo ra một mạng lưới kỹ thuật số về nhận dạng ID và giám sát qua Internet.
Với công nghệ Policenet (Mạng lưới cảnh sát Công nghệ), an ninh Trung Quốc có thể chặn bất kỳ công dân nào trên phố, quét thẻ ID của họ vào một thiết bị cầm tay, lấy hồ sơ về 60 ngày hoạt động Internet gần nhất của họ – bao gồm cả liên lạc qua email – và bắt giữ họi.
CISCO và các công ty phương Tây khác như Nortel, Intel, Yahoo và Google đã trang bị cho ĐCSTQ khả năng kiểm soát và giám sát không gian mạng. Trong khi cả liên lạc qua điện thoại cố định và điện thoại di động đều không an toàn dưới thời ĐCSTQ trong nhiều năm, thì giờ đây, người dân Trung Quốc bình thường có thể bị bắt vì lướt trang web “sai” hoặc nói lên suy nghĩ của mình trong email “riêng tư”.
Năm 2005, Yahoo! đã cung cấp thông tin an ninh của những người Trung Quốc và đã giúp ĐCSTQ kết án nhà báo Thạch Đào. Ông đã bị kết án 10 năm tù sau khi tiết lộ một thông tin nội bộ của Đảng về lễ kỷ niệm 15 năm Vụ thảm sát Bắc Kinh cho các trang web ở nước ngoài.
Hàng trăm, nếu không muốn nói là hàng ngàn học viên Pháp Luân Công đã bị bắt theo cách như vậy vì đã gửi thông tin ra nước ngoài vạch trần cuộc đàn áp mà họ đang phải đối mặt hoặc nói với những người Trung Quốc khác về điều đó trong các liên lạc qua email cá nhân.
Phần lớn các báo cáo về cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc được đăng trên trang web này đều xuất hiện sau khi những người cung cấp thông tin sẵn sàng chấp nhận những rủi ro như vậy.
Giải phóng Internet Trung Quốc
Trong khi đó, chính sách kiểm soát Internet của Đảng lại công khai đến mức họ thậm chí còn sử dụng các nhân vật hoạt hình hóa trang thành cảnh sát, tên là Jingjing và cảnh sát nữ tên là Chacha. Khi cư dân mạng lướt các cổng thông tin tại thành phố Thâm Quyến, Jingjing và Chacha xuất hiện, trả lời các câu hỏi về “cách sử dụng lành mạnh” Internet. Theo một viên chức Cục Công an Thâm Quyến phụ trách Dự án, mục đích của Jingjing và Chacha là để đe dọa và khuyến khích tự điều chỉnh.
Mặc dù vậy, cảnh sát Internet không dựa vào tự quản vì nội dung nhạy cảm đã bị chặn. Trong số mười trang web bị chặn thường xuyên nhất ở Trung Quốc, bốn trang web đưa tin rộng rãi về cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Những trang khác bao gồm Đài Tiếng nói Hoa Kỳ và Đài Á Châu Tự do.
Theo một nghiên cứu được thực hiện bởi Trung tâm Harvard Berkman về Internet và Xã hội, các tìm kiếm theo từ khóa “Pháp Luân Công” cũng nằm trong số các tìm kiếm bị chặn chặt chẽ nhất trên các bộ lọc của Trung Quốc
Sau đó, ĐCSTQ lấp đầy khoảng trống được tạo ra bởi việc chặn thông từ tin bên ngoài về Pháp Luân Công bằng việc tuyên truyền những thứ của nó. Các cuộc tấn công vào nhóm học viên Pháp Luân Công do Tân Hoa xã của Đảng biên soạn thường được tìm thấy trên Sina.com và các cổng thông tin phổ biến khác của Trung Quốc. Với sự đồng lõa của Google, các trang web vu khống Pháp Luân Công sẽ xuất hiện đầu tiên trong các tìm kiếm được thực hiện ở Trung Quốc.
Tuy nhiên, những người dùng ở Trung Quốc muốn thường xuyên truy cập các trang web của Pháp Luân Công, Tổ chức Ân xá Quốc tế và Freedom House, hoặc thậm chí là Washington Post và CNN.com thì sao?
Họ ngày càng có nhiều lựa chọn hơn với phần mềm vượt tường lửa Great Wall. Một số kỹ sư phần mềm ở nước ngoài đã có thể cung cấp các chương trình cho người dùng Đại lục: cho phép họ truy cập vào bất kỳ trang web nào mà không bị phát hiện.
Bill Xia của Dynaweb, Inc., đã giành được sự ca ngợi rộng khắp cho phần mềm “Dongtai” của mình. Chương trình này cho phép người lướt web sử dụng proxy để vượt qua các cơ quan kiểm duyệt Internet của Trung Quốc và ẩn địa chỉ IP của người dùng khỏi cảnh sát Internet.
Những người tu luyện Pháp Luân Công cũng đã thành lập một Liên đoàn Tự do Internet Toàn cầu để kết nối một mạng lưới các công nghệ có thể được sử dụng để vượt qua các biện pháp kiểm soát Internet và viễn thông khác của Trung Quốc.
Mặc dù chương trình của Xia và những người khác đã có hiệu quả đối với nhiều người dùng Trung Quốc trong việc trốn tránh sự kiểm soát Internet, nhưng các kỹ sư phần mềm này phải đối mặt với cuộc chiến khó khăn để liên tục cập nhật các công cụ của họ nhằm đáp ứng những thách thức của mạng lưới giám sát Internet Trung Quốc đang không ngừng phát triển và được tài trợ tốt.
Chiến tranh mạng bên ngoài Trung Quốc
Vào mùa hè năm 2007, các cuộc tấn công vào máy tính tại Lầu Năm Góc và một số Bộ của Anh đã được truy tìm nguyên là từ Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Hoa, và phần mềm gián điệp Trung Quốc đã được tìm thấy rộng rãi trên các hệ thống máy tính của chính phủ Đức
Chính quyền Cộng sản Trung Quốc đã sử dụng các chiến lược tương tự để cố gắng cắt đứt liên lạc của Pháp Luân Công và đánh cắp thông tin trong nhiều năm. Nó đã nhiều lần cố gắng xâm nhập và đóng cửa các trang web Pháp Luân Công ở nước ngoài và gửi virus vào máy tính của các học viên Pháp Luân Công trên khắp thế giới, một ví dụ về quy mô toàn cầu của cuộc bức hại.
Trong một trường hợp, Jeremy Howard của Fastmail.fm, có trụ sở tại Úc, nhận thấy rằng có người đã sử dụng công nghệ rất tinh vi và bền bỉ để cố gắng đột nhập vào sáu tài khoản email riêng tư cùng một lúc. Tất cả sáu tài khoản email này đều thuộc về những người tu luyện Pháp Luân Công.
Quốc Minh (Dịch từ bản tiếng Anh: https://faluninfo.net/internet-freedom/)