Ngày 25/4/1999, tại Bắc Kinh, diễn ra một sự kiện lịch sử làm chấn động dư luận Trung Quốc và thế giới. 10.000 học viên Pháp Luân Công đã thỉnh nguyện ôn hòa để gửi đến Chính phủ Trung Quốc những nguyện vọng chính đáng của họ.
Mục lục
Bối cảnh trước cuộc thỉnh nguyện ngày 25/4/1999
Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) là môn tu luyện Phật gia thượng thừa, do Đại sư Lý Hồng Chí, Sư phụ của pháp môn, sáng lập, được truyền xuất ra tại Trung Quốc vào tháng 5 năm 1992. Hiện tại, Pháp Luân Công đã được thực hành ở 156 quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới với hơn 100 triệu học viên.
Trong những năm đầu, Pháp Luân Công nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của chính quyền Trung Quốc. Tuy nhiên từ giữa năm 1996, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lại bắt đầu tiến hành phá hoại Pháp Luân Công.
Vào ngày 23-24/4/1999, các học viên đang có mặt tại Học viện Giáo dục Thiên Tân để yêu cầu cơ quan này và các cơ quan liên quan rút lại những báo cáo xuyên tạc về Pháp Luân Công thì Cục cảnh sát Thiên Tân đã điều động hơn 300 cảnh sát vũ trang tới đánh đập và giải tán các học viên bằng bạo lực. 45 học viên đã bị bắt giữ, một số bị thương
Sự kiện tại Thiên Tân đã dẫn đến cuộc thỉnh nguyện quy mô lớn vào ngày 25/4/1999 tại Bắc Kinh
Cuộc thỉnh nguyện ngày 25/4/1999
Cuộc thỉnh nguyện vào ngày 25/4/1999 diễn ra trong bầu không khí hòa bình và trật tự. Khoảng 10.000 học viên Pháp Luân Công đến Bắc Kinh từ nhiều tỉnh thành khác nhau để đệ trình một thỉnh nguyện lên Chính phủ, với các yêu cầu cụ thể như sau:
Thả các học viên bị bắt giữ tại Thiên Tân: Sau sự kiện tại Đại học Thiên Tân, nhiều học viên bị bắt giữ một cách vô lý. Các học viên thỉnh nguyện yêu cầu Chính quyền thả ngay lập tức những người này.
Đảm bảo quyền tự do tập luyện: Họ yêu cầu Chính phủ duy trì quyền tự do tập luyện của người dân theo luật pháp và Hiến pháp Trung Quốc, đặc biệt là quyền tự do tín ngưỡng và không bị đàn áp.
Chấm dứt các hành động xuyên tạc Pháp Luân Công: Cuộc thỉnh nguyện cũng đề nghị Chính quyền ngừng những bài viết và phát biểu sai lệch về Pháp Luân Công trên các phương tiện truyền thông của Nhà nước, qua đó tạo điều kiện cho việc phát triển lành mạnh của môn tu luyện này.
Trong suốt quá trình thỉnh nguyện, các học viên giữ thái độ trật tự, không gây rối hay ảnh hưởng đến người qua lại. Họ im lặng đứng thành hàng dọc, không cầm biểu ngữ hay khẩu hiệu, mà chỉ đơn giản là mong muốn Chính quyền lắng nghe tiếng nói của họ.
Cuộc thỉnh nguyện 25/4 được gọi là cuộc khiếu nại “quy mô lớn nhất, lý tính và hòa bình nhất, tốt đẹp nhất” trong lịch sử Trung Quốc.
Theo cuốn sách “Hạt giống vàng”: “… sau khi một vạn người rời đi, đường phố sạch sẽ không để lại một mẩu giấy. Cảnh tượng này đã khiến nhiều người ở Đài Loan thập phần cảm thán, đồng thời cũng khơi dậy sự hiếu kỳ của họ về môn “Pháp Luân Công” chưa từng nghe đến này. Khi đó, Quan Dục Chân, 48 tuổi, nhà ở Bình Đông là một trong số họ, sáng hôm đó bà đã xem đài truyền hình đưa “Tin nhanh”, bà nghĩ trong tâm: Một nhóm người dân phổ thông đứng bên đường, có người luyện công, có người đọc sách, “Đoàn thể đó là gì vậy? Làm thế nào mà họ có thể đạt đến trạng thái tường hòa như vậy? Làm sao mà đài truyền hình lại nói là ‘bao vây’?” Vì vậy, bà đã tìm tư liệu, nhấc điện thoại và gọi cho người phụ trách điểm luyện công gần nhà, ngày hôm sau liền đến điểm luyện công học Pháp Luân Công. Có rất nhiều người như bà ấy.”

Phản ứng của chính quyền Trung Quốc
Vào cuối ngày, Thủ tướng Trung Quốc lúc bấy giờ, ông Chu Dung Cơ, đã gặp một nhóm đại diện của các học viên Pháp Luân Công. Kết quả của cuộc thảo luận này là Chính quyền Trung Quốc cam kết sẽ xem xét và giải quyết các yêu cầu của học viên; đồng thời, những học viên bị bắt giữ tại Thiên Tân cũng được thả. Sau cuộc gặp này, các học viên giải tán trong trật tự, sự kiện kết thúc mà không có bất kỳ xung đột hay bạo lực nào xảy ra.
Mặc dù cuộc thỉnh nguyện diễn ra hòa bình nhưng sự kiện này lại trở thành cái cớ để Chính quyền Trung Quốc, dưới sự lãnh đạo của Giang Trạch Dân (Tổng bí thư kiêm Chủ tịch nước Trung Quốc lúc bấy giờ) bắt đầu tiến hành một chiến dịch đàn áp đẫm máu đối với Pháp Luân Công. ĐCSTQ cho rằng Pháp Luân Công, với khả năng tập hợp được đông đảo người dân một cách có tổ chức, có thể là mối đe dọa đối với quyền lực Nhà nước.
Chiến dịch đàn áp sau cuộc thỉnh nguyện
Chỉ ba tháng sau sự kiện thỉnh nguyện ngày 25/4, vào tháng 7 năm 1999, chính quyền Trung Quốc chính thức tuyên bố cấm Pháp Luân Công. Ngày 20/7/1999, chiến dịch đàn áp quy mô lớn đã được khởi động với các biện pháp bao gồm bắt giữ hàng loạt học viên, cấm phát hành sách và tài liệu liên quan đến Pháp Luân Công; đồng thời, một chiến dịch truyền thông nhằm bôi nhọ Pháp Luân Công được tiến hành.
Cuộc bức hại Pháp Luân Công khiến hàng triệu học viên Pháp Luân Công bị bắt, bị tra tấn vô cùng dã man; 5.120 người bị tra tấn đến chết; hàng nghìn học viên Pháp Luân Công bị mổ cướp nội tạng. Cuộc bức hại này cũng gây tổn hại nghiêm trọng tinh thần và đạo đức xã hội, đồng thời khiến bản thân những người tham gia bức hại tạo nghiệp và phải chịu quả báo.
Ý nghĩa và ảnh hưởng toàn cầu
Cuộc thỉnh nguyện ngày 25/4/1999 không chỉ là một sự kiện đáng nhớ đối với các học viên Pháp Luân Công, mà còn là một minh chứng cho tinh thần đấu tranh hòa bình vì quyền tự do tín ngưỡng và nhân quyền. Sự kiện này đã thu hút sự chú ý của nhiều quốc gia và tổ chức quốc tế. Sự kiện đã phản ánh tình trạng đàn áp tôn giáo và vi phạm nhân quyền nghiêm trọng tại Trung Quốc.
Dù bị đàn áp khốc liệt, Pháp Luân Công vẫn tiếp tục tồn tại và phát triển. Các tổ chức nhân quyền và cộng đồng quốc tế vẫn tiếp tục lên án chiến dịch đàn áp của chính quyền Trung Quốc đối với Pháp Luân Công, đồng thời kêu gọi bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng cho các học viên.

Cuộc thỉnh nguyện ôn hòa ngày 25/4/1999 của các học viên Pháp Luân Công là một sự kiện mang tính lịch sử, đánh dấu một bước ngoặt trong quá trình phát triển của Pháp Luân Công và trong thái độ của Chính quyền Trung Quốc đối với pháp môn tu luyện này. Sự kiện này đã thể hiện rõ sự Chân thành, Thiện lương và Nhẫn nại của các học viên Pháp Luân Công.
Mặc dù đã hơn hai thập kỷ trôi qua, cuộc thỉnh nguyện này vẫn là một biểu tượng của cuộc đấu tranh vì tự do tín ngưỡng và quyền con người, nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc bảo vệ những giá trị cốt lõi này trong một xã hội công bằng và nhân văn.
Tác giả: Hàn Mai