Cảm ngộ từ Bài hát “Con thuyền hồi hương” – Nhạc phim “Giấc mộng Diễn viên” (New Century Films Viet)

Video ca nhạc “Con thuyền hồi hương”

“Sinh mệnh con người tựa như một hành trình, dừng chân tại quán trọ mang tên ‘trần gian’”

Có một vị cao tăng từng giảng:

“Ta đến xã hội người thường, giống như đến khách sạn, tá túc vài ngày rồi vội rời đi. Một số người cứ lưu luyến nơi này mãi, quên cả nhà của bản thân mình.”

Đúng vậy! Sinh mệnh con người tựa như một hành trình, dừng chân tại quán trọ mang tên “trần gian”. Chúng ta đến đây, mượn tạm thân xác người để trải qua những vui buồn, sướng khổ. Rồi một ngày nào đó, tất cả sẽ rời đi mà chẳng thể mang theo điều gì.

Thế nhưng, trong cuộc sống ngắn ngủi ấy, không ít người lại mải mê đuổi theo vật chất, danh vọng, quyền lực hay những mối quan hệ hão huyền. Họ dành cả cuộc đời để xây dựng “ngôi nhà” kiên cố tại cõi tạm này, cố giữ chặt những thứ vốn dĩ không thể thuộc về mình, bởi lẽ người ta không biết rằng những thứ ấy “khi sinh không mang theo đến, khi tử không mang theo đi”.

Chìm trong bể khổ qua hàng ngàn kiếp luân hồi, chúng ta có mặt ở trần gian trong kiếp này là để hoàn thành một lời thệ ước thiêng liêng từ tiền sử và “phản bổn quy chân”, chứ không phải đây là đích đến cuối cùng. Khi đắc được Đại Pháp, một chiếc thang giúp ta trở về trời, hãy tu bỏ những chấp ngã để trở về với chân ngã của con người, đó là: “Chân-Thiện-Nhẫn”. Và khi thời khắc lịch sử đến, chúng ta sẽ cùng nhau lên Thuyền Pháp, trở về ngôi nhà đích thực, nơi yên bình và vĩnh hằng.

Lời bài hát bằng tiếng Việt:

Đời người kia như một kiếp cỏ cây
Chờ mong chi nữa, đến đi chẳng còn chi
Chẳng nhận ra bể khổ quá vô tận
Phật quang phổ chiếu mây tản sương tan

Vạn vạn chúng sinh chớ u sầu chi
Đường về trời mở, chân tướng hiển giải ưu
Duyên vạn cổ nay đã gặp rồi
Chìm nổi bao phen, chớ quên lên thuyền trở về
Duyên vạn cổ nay đã gặp rồi
Chìm nổi bao phen, giờ lên Thuyền Pháp trở về

Tác giả: Huệ Tâm

Bài viết liên quan