Sự thiện lương chân chính

Sự thiện lương chân chính

Sự thiện lương chân chính
Thiện lương là do chúng ta lựa chọn.

Thiện lương là một trong những phẩm hạnh đáng trân quý nhất của con người. Tuy vậy, sự thiện lương cũng có những cảnh giới khác nhau. Dưới đây là hai câu chuyện rất đáng để chúng ta dành thời gian xem, ngẫm và tự “đo” chính mình.

Câu chuyện thứ nhất: Chúng ta nên ăn mừng

Một anh sinh viên vừa tốt nghiệp đại học, đang tìm việc làm, đã tham dự một cuộc thi sáng tạo chuyên ngành do liên hiệp các trường đại học trong cả nước tổ chức. Sau nhiều vòng sơ khảo kéo dài cả tháng trời, anh được lọt vào nhóm những người xuất sắc nhất để dự vòng thi chung kết.

Rồi anh cũng vất vả vượt qua các đối thủ trong cuộc đấu trí cuối cùng, kéo dài ba ngày liền căng thẳng, và giành được giải nhất. Phần thưởng cho anh là một món tiền khá lớn mà cuộc đời sinh viên trước nay của anh chưa từng mơ ước tới.

Sau khi rời hội trường và trốn nhanh khỏi ánh đèn camera của báo giới, anh vào bãi lấy xe để ra về. Bất ngờ một phụ nữ tiến đến gần anh. Bà nghẹn ngào:

– Chú ơi, Chúc mừng chú. Thật vinh dự cho chú đã đạt được giải nhất trong cuộc thi khó khăn này. Tôi có một chuyện muốn nói với chú nhưng không biết có tiện không. Nếu chú có con nhỏ chú mới hiểu được điều tôi sắp nói. Con của tôi đang bị ung thư nặng, nằm trong bệnh viện. Nếu không có một khoản tiền lớn đến như vậy…
– Thế bác cần bao nhiêu? – Anh sinh viên nhìn bà hỏi, lòng cảm thông thật sự.

Sau khi nghe người phụ nữ kể hết sự việc, anh liền rút phong bì đựng số tiền vừa được thưởng và trao hết cho bà.
– Cầu mong cho con bác qua được hiểm nguy. Bác về lo cho em ấy ngay đi. – Anh nói.
– Cảm ơn chú, không biết tôi phải lấy gì mà đền ơn chú đây.

Nói rồi người phụ nữ với vẻ xúc động vội vã bước đi.

Vài ngày sau anh có dịp quay lại trường. Một người trông thấy anh liền tiến tới hỏi:
– Có người kể với tôi rằng tối hôm trước anh có gặp một người phụ nữ sau cuộc thi và anh đã cho bà ấy tiền để chữa bệnh cho đứa con sắp chết của bà ấy, phải không? 

Người thanh niên gật đầu xác nhận.

– Vậy thì tôi phải báo với anh tin này để anh biết. Bà ta là một tay lừa đảo thật sự đấy. Bà ta chẳng có đứa con nào bị bệnh sắp chết cả. Anh cả tin quá! Anh bị lừa rồi, anh bạn ạ!

Một thoáng im lặng, anh thanh niên hỏi lại:
– Có đúng là không có đứa bé nào bị bệnh gần chết cả không?
– Đúng vậy. Tôi bảo đảm là như thế – người đàn ông quả quyết.
– Ồ, đó là tin tốt lành nhất trong ngày mà tôi được biết đấy – người thanh niên nói.

Đoạn anh nói thêm:
– Chúng ta nên ăn mừng vì không có đứa trẻ nào phải chết cả.

Câu chuyện thứ hai: “Có nhầm lẫn gì không?”

Trương Hải Lâm là một cô gái nông thôn đến từ Tân Hương, Hà Nam. Cha cô lái một chiếc xe tải, tính cách rất nóng ruột, còn mẹ cô thường lái xe với cha cô. Trương Hải Lâm tự mình ở lại Bắc Kinh làm việc sau khi tốt nghiệp đại học, sau đó đến Hàng Châu làm việc, mỗi ngày đều làm việc chăm chỉ.

Rồi chuyện không may đã xảy ra, bố cô lái xe bị tai nạn, làm chết người, phải bồi thường số tiền 30 vạn Tệ, còn mẹ cô thì ốm nặng. Trương Hải Lâm mới đi làm, không có nhiều tiền, em trai còn đang đi học, toàn gia đình lo lắng như kiến ​​bò trên nồi lẩu nóng.

Trong lúc tuyệt vọng, Trương Hải Lâm đã nghĩ ra một cách. Cô đăng một bản kê khai khoản vay trên mạng xã hội và thông báo kế hoạch trả nợ chi tiết của mình. Cô tuyên bố sẽ vay tiền của 300 người, mỗi người chỉ vay 1.000 Nhân dân tệ, sau đó trả cho 5 chủ nợ mỗi tháng. Cô ước tính rằng sau khi trừ các chi phí cơ bản, cô có thể trả được 5.000 Nhân dân tệ mỗi tháng, và có thể trả hết các khoản nợ trong khoảng 5 năm.

Bạn bè của Trương Hải Lâm rất bi quan về điều này: “Bạn có thể tìm đâu 300 người để cho bạn vay tiền?”

Kết quả là chỉ 5 tiếng sau khi Trương công bố kế hoạch, cô ấy đã thực sự quyên góp được 30 vạn Tệ để đối phó với cơn khủng hoảng bất ngờ ở nhà.

Nhưng bản chất của toàn bộ câu chuyện bây giờ mới thực sự bắt đầu. Trương Hải Lâm thực sự nghiêm túc trong việc trả nợ hàng tháng. Cô đánh số tất cả những người đã cho cô vay tiền, trả nợ từng người một theo thứ tự. Một số người không muốn cô hoàn tiền, thậm chí còn chặn mạng xã hội của cô, cô liền lấy danh nghĩa của đối phương để quyên tặng số tiền đó.

Hết tháng này đến tháng khác, hết năm này qua năm khác, Trương Hải Lâm đã thay đổi sáu công việc, từ Hàng Châu đến Thượng Hải, để kiếm tiền và trả nợ.

Khi nói về phản ứng của những người đã nhận được tiền trả nợ, cô cho biết hầu hết mọi người đều thấy lạ lùng là họ được trả lại tiền, còn một số “chủ nợ” cho biết bản thân họ sẵn sàng tin tưởng, lựa chọn tin tưởng, rằng tương trợ mới chính là tương lai của thế giới. Không ít người đơn giản là đã quên chuyện này. Một chủ nợ nói, bạn làm chuyện này, còn khiến tôi cảm thấy trân quý hơn nhiều so với việc tiền được trả lại cho tôi. Còn có chủ nợ khác bày tỏ: “Một số người bạn khuyên tôi không nên cho cô ấy vay tiền. Nhưng tôi đã nghĩ cần có thêm một lần để khẳng định trên thế giới thật sự có còn những người có thể tín nhiệm không.”

Vào ngày 20/7/2018, Trương Hải Lâm đã trả hết các khoản nợ của mình. Cô cảm thấy thư thái hơn bao giờ hết.

Cô cho biết, hôm đó sau khi tan sở, cô đi rất chậm, trong tai nghe liên tục vang vọng lời bài thơ “Thanh bạch chi niên” của Phác Thụ: “Gió lớn thổi đến, ta theo gió mà phiêu đãng, những gương mặt thơ ngây bị lãng quên nơi phong trần…”

Tôi đoán đó là một niềm vui sâu lắng của tâm linh, vượt qua những gánh nặng, vượt qua phấn đấu thành công.

Một chủ nợ đã viết trên mạng xã hội của mình rằng thế giới đầy rẫy những câu chuyện lừa đảo và thô tục, nhưng anh ấy thà tin và cố gắng tìm ra những điều tốt đẹp vẫn tồn tại trên thế giới này. Anh nói: “Thế gian này, thiện lương là do chúng ta lựa chọn…”

Anh ấy nói đúng, thiện lương là một sự lựa chọn!

Thiện lương cũng là một loại lực lượng thúc đẩy sự trưởng thành tinh thần của chúng ta. Vượt trên cả thành công của thế tục, nếu có thể gia trì sự thiện lương, thì việc thăng hoa lên một cảnh giới khác của nhân sinh sẽ dễ dàng hơn.

Tôi chọn tin rằng câu chuyện của Trương Hải Lâm là một câu chuyện có thật, bất luận có một câu chuyện khác có tiến trình và kết cục hoàn toàn tương phản vẫn đang xảy ra ở Trung Quốc. Bởi vì bản chất của thế giới này là thiện ác đồng tồn, và như vị chủ nợ đã nói: “Thiện lương là một lựa chọn”, trên thực tế, ác cũng là một lựa chọn.

Trí Giả (t/h)

Bài viết liên quan
Xem thêm