Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Công tên Zheng Lai
Vào ngày 5 tháng 7 năm 1994, Sư phụ Lý Hồng Chí của chúng ta đang giảng Pháp Luân Công lần thứ hai ở thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh, thì hai người Pháp trông rất lo lắng đề nghị được gặp Ông.
Họ tự giới thiệu là 2 bố con đến từ Pháp và nói rằng Chúa của họ bảo họ đến Trung Quốc xin Sư phụ chữa bệnh cho đứa con của người đàn ông trẻ tuổi.
Đứa trẻ mới khoảng 7, 8 tuổi và đã được chữa trị ở nhiều bệnh viện nhưng không khỏi. Đứa trẻ không thể nói và vận động được và phải nằm suốt ngày.
Sư phụ hỏi về tình trạng của đứa trẻ. Vì đứa trẻ không có mặt ở đó, Sư phụ bảo hai người Pháp hình dung hình ảnh của đứa trẻ ở trong đầu họ. Sau đó Sư phụ dùng tay của mình để mô tả hình dạng của đứa trẻ và bắt đầu chữa bệnh cho nó, gỡ bỏ bệnh như là đang kéo tơ ra khỏi kén tằm. Sau một lúc, Sư phụ nói rằng đứa trẻ đã được chữa khỏi và bảo hai người Pháp gọi điện về nhà để hỏi về tình trạng của bé.
Khách sạn nơi Sư phụ ở không phải là một khách sạn sang trọng và không có dịch vụ điện thoại đường dài quốc tế, nên hai người Pháp phải trở về khách sạn của mình và gọi điện về nhà ngay lập tức. Người vợ của người đàn ông trẻ tuổi nói với anh ấy rằng cô ước gì anh ấy đã gọi điện sớm hơn bởi vì đã có một điều thần kỳ xảy ra ở trong nhà của họ. Cô ấy nói với anh ấy rằng có một đám mây kim quang xuất hiện ở trong nhà của họ và đứa trẻ đột nhiên lại có thể nói và vận động được. Đứa trẻ hỏi, “Điều gì đã xảy ra thế hả mẹ?”
Đứa trẻ đã được chữa khỏi bệnh – thật là một điều thần kỳ!
Tịnh Đế s/t (Nguồn: theo Minh Huệ Net)