Hôn nhân trong văn hóa truyền thống

Hôn nhân trong văn hóa truyền thống

Xưa và nay, mọi người đều mong muốn có được một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc và viên mãn. Nếu như thời nay, con người quan niệm hôn nhân dựa trên các yếu tố chủ yếu như tình cảm, sự ưa thích về ngoại hình hay sự tính toán cho tương lai thì đối với người xưa, sự thành tín, thiện lượng và đức hi sinh là những yếu tố được xem trọng để xây dựng nên một cuộc sống hôn nhân tốt đẹp.

Vào thời Bắc Tống có vị nho sinh tên là Lưu Đình Thức, tự là Đức Chi, người ở Tề Châu (nay thuộc Sơn Đông). Trước khi thi đỗ tiến sĩ và làm Phán Quan ở Mật Châu. Lưu Đình Thức đã từng quen biết một cô gái ở quê nhà, đã xác định đi đến hôn nhân, chỉ là chưa chính thức làm lễ ăn hỏi mà thôi. 

Sau khi ông đỗ tiến sĩ, làm quan, có danh tiếng và tiền đồ sáng lạn. Còn cô gái ấy thì mắc trọng bệnh và bị mù cả hai mắt. Gia đình cô gái lại làm nông, gia cảnh bần hàn nên cũng không dám nhắc lại chuyện hôn nhân với gia đình họ Lưu nữa. 

Có vị bằng hữu khuyên Lưu Đình Thức “Người con gái kia đã bị mù cả 2 mắt. Ông nên vì tiền đồ của bản thân và tương lai của gia đình mà chọn người khác để kết hôn. Nếu ông nhất định muốn cùng nhà ấy kết thân, thì hãy lấy em gái của cô ta mới tốt”.

Lưu Đình Thức trả lời rằng “Ta năm đó cùng cô ấy đính ước, đã hứa trao tấm lòng mình cho cô ấy rồi. Giờ đây nàng mắt đã bị mù, nhưng cái tâm của nàng vẫn còn nguyên tốt đẹp. Ta nếu làm trái tâm nguyện xưa, thì tâm ta đã điên đảo, trở nên xấu xa rồi. Mỗi người sớm muộn đều sẽ về già. Lúc vợ đã già, nhan sắc héo tàn chúng ta cũng không thể thay thế một cô gái trẻ đẹp đúng chăng? Con người phải giữ được lòng thành tín, bản thân không thể thay lòng”.

Như thế, hai người họ kết hôn. Sau khi thành hôn, Lưu Đình Thức hết lòng chăm lo cho người vợ mù, hai vợ chồng chung sống hòa thuận mỗi ngày, rất mực yêu thương nhau và nuôi dạy được mấy đứa con nên người. 

Lúc ấy Tô Đông Pha đang làm quan Thứ Sử ở đó. Ông biết được câu chuyện, lấy làm hết sức ngưỡng mộ và kính trọng nhân phẩm của Lưu Đình Thức. Tô Đông Pha rất cảm động mà nói rằng “Lưu Đình Thức thật sự là một người có tình cảm đằm thắm cao thượng!”.

Qua câu chuyện, chúng ta thấy được phẩm chất đáng trọng của Lưu Đình Thức. Ông không vì vẻ bề ngoài của cô gái, không vì danh tiếng hay tiền đồ tương lai của bản thân. Ông vẫn cưới người con gái bị mù như lời hẹn ước. Trong cuộc sống, ông không những làm tròn bổn phận của người chồng, người cha mà còn hết mực yêu thương vợ, chăm lo nuôi dạy các con. Ông quả thật là một người đáng kính trọng. 

Ngày nay hầu như mọi người đều coi trọng cảm xúc cá nhân, vẻ bề ngoài hay vật chất, coi những thứ ấy là những yếu tố quan trọng để đi đến hôn nhân và cũng để duy trì hôn nhân. Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió mà tất yếu sẽ có những lúc gặp khó khăn, thử thách. Lúc đó, những thứ như tình cảm, vẻ bề ngoài hay vật chất sẽ thay đổi và con người cũng dễ dàng phá bỏ đi hôn nhân của mình.

Trong văn hóa truyền thống, người ta xem hôn nhân là mối nhân duyên tiền định, được se bởi ông tơ, bà nguyệt và là điều đẹp đẽ, thiêng liêng đối với mỗi con người. Chính vì thế mà khi hai người đã đi đến hôn nhân thì sẽ sống cùng nhau đến đầu bạc, răng long, không dễ mà chia lìa. 

Người xưa rất xem trọng đạo nghĩa vợ chồng. Trong cuộc sống hôn nhân, ngoài sự yêu thương, lòng thành tín, sự tôn trọng thì cần hơn hết là sự thấu hiểu và nghĩ cho nhau. Nếu như người chồng hiểu được những khó khăn, vất vả của người vợ, biết được rằng từ khi kết hôn, người phụ nữ đã giao phó cả cuộc đời cho mình thì sẽ hết lòng yêu thương, che chở và bao dung cho người vợ. Ngược lại đối với người vợ nếu thấu hiểu được những vất vả, khó nhọc của người chồng, người trụ cột trong gia đình thì sẽ dốc lòng quan tâm, chăm sóc cho chồng mình. Nếu cả hai người đều cùng nghĩ cho nhau thì vợ chồng sẽ luôn hòa thuận, gắn bó, gia đình sẽ luôn hạnh phúc và con cái sẽ luôn được sống trong sự quan tâm, dạy dỗ trọn vẹn của cả bố và mẹ. 

Chính vì vậy, một cuộc hôn nhân hạnh phúc viên mãn chỉ có được khi con người quay trở về với truyền thống, coi trọng đạo đức, coi trọng đạo nghĩa vợ chồng. Đó chính là nền tảng vững chắc cho hôn nhân gia đình.

Minh Tâm

Bài viết liên quan
Xem thêm