Trong cuộc sống, ai cũng từng trải qua những lúc nóng giận. Giận dữ là một trạng thái cảm xúc tự nhiên của con người khi gặp điều trái ý, bất công hay tổn thương. Thế nhưng, nếu không biết kiểm soát, cơn giận rất dễ trở thành ngọn lửa thiêu rụi lý trí, khiến ta buông lời nói hay hành động để rồi phải hối hận.
Lời nói cay nghiệt hay hành động trong lúc nóng nảy có thể làm người khác đau lòng. Những vết thương ấy không chỉ ở bề ngoài mà còn in sâu vào tâm hồn, để lại “vết sẹo tinh thần” khó phai. Đôi khi, một lời xin lỗi chân thành sau đó cũng không đủ để xoa dịu nỗi đau mà ta đã vô tình gây ra.
Có một người cha sau một ngày làm việc căng thẳng trở về nhà, chỉ vì con làm đổ chén cơm mà nổi giận, quát tháo dữ dội. Đứa trẻ òa khóc, sợ hãi, và từ đó cứ lặng lẽ tránh né cha. Mãi đến khi con lớn, người cha mới thổ lộ: “Điều khiến cha day dứt nhất không phải là những khó khăn trong cuộc đời, mà là ánh mắt buồn của con ngày hôm ấy.” Lời xin lỗi sau này không thể xóa đi ký ức đau lòng đã in sâu trong tim đứa trẻ.

Cơn giận còn phá vỡ sự tôn trọng và niềm tin trong mối quan hệ. Người ở cạnh ta có thể cảm thấy bị xem thường, không còn an toàn, dần mất đi sự gắn bó. Khoảng cách vô hình được tạo ra khiến mối quan hệ rạn nứt, thậm chí đổ vỡ. Và ngay cả khi thời gian trôi qua, ký ức về sự tổn thương vẫn còn đọng lại, khó thể xóa nhòa.
Không chỉ làm hại người khác, giận dữ còn thiêu đốt sự bình yên trong chính tâm hồn ta. Khi cơn giận qua đi, ta thường chìm trong hối tiếc, day dứt, tự trách. Sự bình thản biến mất, thay vào đó là tâm trạng bất an.
Cơn giận còn ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe: làm tim đập nhanh, cơ thể mệt mỏi, kiệt quệ năng lượng. Về tinh thần, nó kéo theo những đêm mất ngủ, suy nghĩ tiêu cực, khó tập trung. Giận dữ sinh ra lo âu, lo âu lại nuôi dưỡng thêm sự dễ cáu gắt. Cứ thế, vòng xoáy ấy khiến chính ta trở thành nạn nhân của cảm xúc do mình tạo ra.
Vậy làm thế nào để không bị cuốn đi bởi ngọn lửa giận dữ?
Trước hết, hãy tập nhận diện cảm xúc trong mình. Hãy tự hỏi: cơn giận đến từ đâu? Từ tổn thương, từ hiểu lầm hay chỉ vì cái tôi bị chạm đến? Khi ta ý thức rõ, ta mới có thể kiểm soát được nó. Tiếp theo, hãy chọn im lặng để tâm trí có thời gian lắng dịu, tránh buông lời vội vàng. Ta cũng có thể chuyển hóa cảm xúc bằng cách đặt mình vào vị trí của người khác, dùng lòng bao dung thay cho phản ứng bốc đồng. Quan trọng hơn hết, hãy nuôi dưỡng cách suy nghĩ tích cực: học cách tha thứ, không ôm giữ oán hờn, không phán xét… Khi ta hướng tâm về điều thiện lành, ta sẽ nhẹ nhàng chấp nhận cả những việc không theo ý mình.
Khi biết buông bỏ giận dữ, ta không chỉ bảo vệ những người xung quanh khỏi những tổn thương vô ý, mà còn giữ gìn sự bình yên trong chính mình. Bởi lẽ, bình yên thật sự không đến từ việc mọi chuyện đều thuận lợi, mà đến từ khả năng ta làm chủ cảm xúc trong mọi tình huống.
Tác giả: An Nhiên


