Từng là một người cho rằng chuyện về Thần Phật là chuyện hoang đường và mê tín, giờ đây, nhà giáo Trịnh Thị Tố Trinh – nguyên giáo viên trường THPT Hàn Thuyên, Bắc Ninh – đã thay đổi hoàn toàn thế giới quan của mình.
Điều gì đã dẫn đến sự thay đổi lớn lao như vậy ở nhà giáo vùng quê Quan họ ấy? Qua trao đổi trực tiếp, chúng tôi được biết, nhờ nhận thức được những nội hàm rộng lớn, cao thâm trong cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” cũng như những cuốn Kinh sách khác của Sư phụ Lý Hồng Chí trong pháp môn tu luyện Pháp Luân Công (còn có tên là Pháp Luân Đại Pháp) kết hợp với việc thường xuyên thực hành nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” trong cuộc sống, nhà giáo nặng lòng với nghề ấy đã đạt được trạng thái thăng hoa cả về tư tưởng và tinh thần. Từ đó, những bài thơ nho nhỏ về Đại Pháp, về Sư phụ Lý Hồng Chí và về tu luyện của tác giả Tố Trinh đã lần lượt ra đời.
Tại đây, chúng tôi trân trọng giới thiệu với Quý độc giả của “Miền Tịnh Thổ” một số bài thơ của tác giả Tố Trinh.

Mục lục
Bài thơ: Xé màn đêm
Giọng ngâm: NS Kiều Oanh
Lời thơ:
Sao mùa xuân chẳng lại với đời em Chỉ thu buồn và mùa đông lạnh giá? Mùa hạ cháy nồng cũng không thấy nữa Lá vàng rơi và mây xám đầy trời?
Tháng năm trôi ta than trách đầy vơi Ta đâu hay trên cao xanh Thiên lí Gieo nhân nào quả gặt về như thế Trong luân hồi hoàn trả nghiệp nợ xưa
Ta đâu hay trần thế là cõi mê Ta đâu hay có Thiên đàng, địa ngục Ta đâu hay rằng có Thần có Phật Ở trên kia cai quản thế gian này
Ta đâu hay rằng đức mỏng đức dày Là nguồn cội của khổ đau hạnh phúc “Chân-Thiện-Nhẫn”, nguyện từ đây giữ đức Trong đất trời thơm nức vạn hương xuân.

Bài thơ: Sư phụ ơi! (Bài số hai)
Giọng ngâm: NS Kiều Oanh
Lời thơ:
Trên Thiên quốc có đón Tết hay không? Đằng đẵng xa, con không còn nhớ nữa Nhưng con hiểu cố hương hằng trăn trở Thuyền Pháp về có Vương Chủ hay không?
Con hiểu Người vẫn từng phút dõi trông Bước chân con có vững vàng kiên định Bao chúng sinh chờ được con thức tỉnh Thệ nguyện xưa, con giữ trọn hay không?
Sư phụ ơi! Xin Người cứ yên lòng Đường trở về dù gian nan trắc trở Thệ nguyện xưa, con vẫn hằng ghi nhớ Thuyền Pháp về đầy tiếng hát chúng sinh.

Bài thơ: Ghi khắc Hồng ân
Giọng ngâm: NS Kiều Oanh
Lời thơ:
Đã bao lần con như thế Thầy ơi! Khi cung kính mở Thiên Thư học Pháp Bỗng trào dâng trong con dòng cảm xúc Quá ngỡ ngàng trước vinh diệu Thầy ban
Người từ đâu tới nhân gian? Đại Khung Thiên Thể ngút ngàn bao la Nhỏ nhoi một dải Thiên hà Tam giới ba cõi nhạt nhòa hư vô.
Hồng trần cuồn cuộn bụi mờ Lợi tình danh lấp lối về Thiên môn Đâu hay cố quốc ngóng trông Nguyện xưa đánh thức, cõi lòng rưng rưng.
Người là ai tới nhân gian? Hiểm nguy gian khó ngút ngàn xá chi Xót thương bao kiếp cõi mê Ngập trong bùn đất quên về cố hương.
Từ bi Đại Pháp hồng truyền Đưa con về với tiên thiên thuở nào Trở về nơi ấy tầng cao Với “Chân-Thiện-Nhẫn” thấm vào vi quan.
Hồng ân cứu độ chúng sinh Chúng con ghi khắc tim mình, mãi ghi…

Đông Mai (sưu tầm và giới thiệu)