
Trong Kinh Phật giảng:
“Từ bi năng dung Thiên Địa xuân”.
Có thể hiểu rằng, từ bi có sức mạnh vô cùng to lớn: có thể làm cho đất trời trở nên tươi mới như mùa xuân, khiến cuộc sống con người trở nên tốt đẹp và đầy hy vọng.
Tôi có một người bạn vong niên, cô Tố Trinh – một giáo viên đã nghỉ hưu. Cô thường chia sẻ với mọi người về Pháp Luân Công và sự thật đằng sau cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc đối với môn tu luyện này. Với tấm lòng chân thành, cô mong giúp mọi người phân biệt được Thiện – Ác, Chính – Tà, để từ đó có cơ duyên được Thần Phật bảo hộ, giữ được bình an trước thiên tai dịch bệnh.
Tuy nhiên, đôi khi cô gặp phải sự ngăn cản từ một số người. Trong những tình huống ấy, cô vẫn kiên nhẫn, hòa ái giảng giải về ý nghĩa của việc làm này, đồng thời khuyên họ đừng cản trở các học viên Pháp Luân Công. Bởi nếu làm vậy, họ có thể phải gánh chịu hậu quả nghiêm trọng, bởi vì Pháp Luân Công chính là Phật Pháp được truyền ra để cứu độ con người trong thời kỳ mạt Pháp hiện nay.
Nhiều người sau khi nghe cô chia sẻ đã thấu hiểu và không còn phản đối nữa. Nhưng cũng có những người, vì nhiều lý do khác nhau, vẫn tiếp tục ngăn cản. Cô Trinh luôn day dứt, trăn trở cho số phận của họ. Chính vì vậy, vào một đêm tháng 4 năm 2025, cô đã viết một bài thơ, gửi đến một trong những người từng chống đối.
Điều thật đáng mừng là người ấy đã cảm nhận được tấm lòng chân thành của cô. Anh bày tỏ sự cảm ơn và đã mở lòng tâm sự rất thật về những nỗi niềm trong trái tim mình.
Và sau đây, xin giới thiệu với Quý độc giả của MIỀN TỊNH THỔ bài thơ ấy:
Gửi bạn
Tôi không tin với trí tuệ của mình Bạn không biết Pháp Luân Công là tốt. Tôi không tin bạn chưa từng Chân thật Chưa Thiện lương, chưa Nhẫn nhịn lần nào.
Sinh mệnh bạn được sinh tự Trời cao Vốn sẵn có sự thuần “Chân-Thiện-Nhẫn” Rớt xuống trần trong luân hồi luẩn quẩn Bạn đã quên, quên nguồn cội của mình.
Vì miếng cơm, vì manh áo, lợi danh… Bạn dám nói Đại Pháp là “tà giáo” Vì lợi danh, vì miếng cơm manh áo Bạn đâu hay bạn mắc đại tội rồi.
Chúng tôi tu nên biết sống vì người Dẫu gian khó chẳng nề hà khuya sớm Nói với đời rằng đâu là chân tướng Bạn cản ngăn, bạn phạm trọng tội rồi.
Bạn không tin có Thần Phật trên trời Chẳng vì thế Phật Thần không tồn tại Bạn tận tụy vì tương lai con cái Có ngờ đâu con bị hại bởi mình.
Một ngày không xa Thần Phật hiển linh Bạn bị hủy trong muôn tầng địa ngục Quá nửa đêm rồi, tôi còn đang thức Viết lời này, gửi tới bạn, bạn ơi!
Bắc Ninh, 0h25, ngày 14/4/2025
Tác giả: Thu Sương


