Với những vần thơ nhẹ nhàng mà sâu lắng, bài thơ là lời tâm sự chân thành của những người tu luyện đang âm thầm gìn giữ niềm tin và giá trị đạo đức, mong mỏi thắp lên ánh sáng của hy vọng và khơi dậy sự lương thiện ở trong mỗi con người.
Pháp Luân Đại Pháp, hay còn gọi là Pháp Luân Công, là pháp môn tu luyện thượng thừa của Phật gia, chiểu theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” làm giá trị cốt lõi để tu tâm, kết hợp với năm bài công pháp nhẹ nhàng giúp nâng cao sức khỏe tinh thần và thể chất của người tu luyện.
Từ khi được phổ truyền ra công chúng vào tháng 5/1992, Pháp Luân Công ngay lập tức thu hút hàng chục triệu người tham gia tại Trung Quốc và sau đó là nhiều nơi khác trên toàn thế giới.
Tuy nhiên đến tháng 7/1999, chính quyền ĐCSTQ phát động cuộc đàn áp quy mô lớn đối với Pháp Luân Công. Hàng triệu người tu luyện tại Trung Quốc vì thế mà bị bắt, giam giữ phi pháp, bị tra tấn và thậm chí tử vong chỉ vì họ kiên định với đức tin của mình. Những cuốn sách và tài liệu của Pháp Luân Công bị cấm lưu hành, bị đốt hoặc tịch thu.
Đứng trước sự đàn áp dậy trời rợp đất, những người thiện lương không thể chọn cách im lặng. Mà bằng một cách bình hòa và đầy thiện chí, họ chia sẻ với người khác về những điều tốt đẹp mà Pháp Luân Công mang lại, sử dụng phương thức thỉnh nguyện ôn hòa để yêu cầu quyền tự do tín ngưỡng. Họ mong mọi người cũng được tiếp nhận những điều tốt đẹp và có thể hiểu đúng sự thật về Pháp Luân Công, không bị tuyên truyền sai lệch làm che mắt.
Bài thơ như một lời nhắn gửi đến mỗi chúng ta, rằng hãy bảo trì thiện lương, bảo vệ chính nghĩa, giữ gìn phẩm đức con người để hướng đến một tương lai tốt đẹp hơn.
Bài thơ: Bảo trì lương thiện
Tác giả: Một đệ tử Đại Pháp
Phiên âm Hán Việt:
Đương nan đắc đích hảo thư tao cấm, Tha nhẫn bất trụ cáo tố đồng bào, Giá bản thư nhượng tha khôi phục kiện khang, Tâm thái bình hòa, cảnh giới đắc đáo đề cao.
Đương đồng tu môn bị trảo bị đả, Tha tự nguyện đĩnh thân vi tha môn thân tố, Hảo nhân hữu quyền bảo trì tín ngưỡng, Sinh tiền tử hậu, nhân tịnh phi hư vô.
Đương kết bạn luyện công thành vi tội qua, Ngã môn hoàn cố tứ châu hướng thiên chú mục, Chân-Thiện-Nhẫn tao nạn nhân hướng hà phương? Chí thiện chân lý, trị đắc đại gia duy hộ.
Ngã bất thời ức khởi sự tình nguyên ủy, Từ từ đạo lai bất dữ nhân tranh cường. Nguyện vọng phát tự mỗi nhân đích nội tâm, Thế gian phân loạn, thiện giả khán thanh chân tướng.
Tạm diễn nghĩa:
Khi sách quý khó đắc được bị cấm, Anh ấy không kìm lòng được, bèn đi nói với mọi người, Cuốn sách này có thể khiến anh ấy khôi phục sức khỏe, Tâm thái bình hòa, cảnh giới được đề cao.
Khi các đồng tu bị bắt bị đánh, Cô ấy tự nguyện đứng ra thỉnh nguyện cho họ, Người tốt có quyền bảo trì tín ngưỡng, Sinh rồi lại tử, con người đều không phải hư vô.
Khi kết bạn luyện công bị biến thành có tội, Chúng tôi nhìn quanh bốn phía rồi đau đáu nhìn lên bầu trời, Chân-Thiện-Nhẫn gặp nạn, con người biết đi về đâu? Chân lý chí thiện đáng được mọi người duy hộ.
Đôi khi tôi ngẫm lại ngọn nguồn của sự tình Dần dần Đạo đến, không tranh cường với người khác nữa, Nguyện vọng xuất phát từ nội tâm mỗi người, Thế gian phân tranh hỗn loạn, người thiện mới nhìn rõ chân tướng.
Thuần Chân (Nguồn: Minh Huệ net)