
Nhân gian có câu: ‘Muộn còn hơn không’. Hy vọng rằng một ngày gần nhất, Đảng và Nhà nước ta sẽ khẳng định và công bố trước toàn thể nhân dân Việt Nam và trước thế giới rằng: Pháp Luân Công rất tốt, rằng mọi người đều nên tu luyện Pháp Luân Công để đạo đức thăng hoa, toàn dân khỏe mạnh, xã hội ổn định và người người đều thấy mình hạnh phúc…
Pháp Luân Công, hay Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu tâm luyện thân thượng thừa của Phật gia, được Đại sư Lý Hồng Chí hồng truyền tại Trung Quốc từ tháng 5/1992. Đến nay, Pháp Luân Công đã được phổ truyền tới 156 quốc gia và vùng lãnh thổ. Trên thế giới chỉ có Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), sau 7 năm ủng hộ tích cực, đã đột ngột quay sang đàn áp Pháp Luân Công.
Ở Việt Nam, có một số người, do chịu ảnh hưởng từ những tuyên truyền sai lệch của ĐCSTQ, đã có thái độ không đúng đối với Pháp Luân Công và những người tu luyện Pháp Luân Công. Trên thực tế, rất nhiều người là quan chức cấp cao của Nhà nước đang tu luyện Pháp Luân Công. Trước những hiểu nhầm của người dân, thậm chí của cả những quan chức cao cấp, họ đã cất lên tiếng nói chân chính để bảo vệ Pháp Luân Công và bảo vệ chân lý. Một trong số họ là ông Nguyễn Quốc Khanh, nguyên Tổng Biên tập báo Hà Tĩnh, nguyên Chủ tịch Hội Nhà Báo Hà Tĩnh, với bức tâm thư khá nổi tiếng của ông. Vào ngày 6/9/2017 ông Khanh đã gửi thư đến Tổng Bí thư, Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng Bộ Công an, Bộ trưởng Bộ Y tế, Giám đốc Đài Truyền hình Việt Nam. Bức thư thể hiện rõ vẻ đẹp “Chân-Thiện-Nhẫn” trong tâm hồn của một người tu luyện chân chính.
Nội dung bức thư như sau:
“Trung Văn ngày 30 tháng 8 năm 2017
Kính gửi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Kính gửi Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc
Kính gửi Bộ Trưởng Bộ Công an Tô Lâm
Kính gửi Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến
Kính gửi TGĐ Đài Truyền hình Việt Nam Phạm Bình Minh.
Tôi là Nguyễn Quốc Khanh – nguyên Tổng Biên tập Báo Hà Tĩnh, nguyên Chủ tịch Hội Nhà Báo Hà Tĩnh, hiện nghỉ hưu tại Nhà CT1, khu đô thị mới Trung Văn, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội, ĐT 0913 294 070.
Xin phản ánh với Tổng Bí thư, Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng Bộ Công an, Bộ trưởng Bộ Y tế, Giám đốc Đài Truyền hình Việt nam một vấn đề như sau:
Lịch sử Đảng CSVN, và lịch sử đấu tranh giành – giữ chính quyền của Nhà nước ta đã cho thấy, khi nhanh nhạy nắm bắt phong trào quần chúng, tổ chức nghiên cứu rút ra cái tốt, cái nhược để: hoặc là tổ chức thành một cuộc vận động quần chúng tiếp tục đẩy mạnh; hoặc là uốn nắn sửa chữa cái tiêu cực, sai trái, ngăn chặn không để xảy ra hậu quả có hại cho cách mạng. Đó chính là vai trò của Đảng và Nhà nước của DÂN. (Cho phép tôi không đi sâu phân tích dẫn chứng nguyên lý này).
Nay tôi có ý kiến về một HIỆN TƯỢNG XÃ HỘI ĐANG ĐƯỢC DÂN QUAN TÂM, đó là: QUAN ĐIỂM CỦA ĐẢNG, NHÀ NƯỚC TA VỀ VIỆC TU LUYỆN MÔN PHÁP LUÂN CÔNG TRONG DÂN.
1. Pháp Luân Công là môn tu luyện tâm tính theo CHÂN–THIỆN–NHẪN, gồm 3 nội dung: học Chính Pháp, tập luyện 5 bài công để khai mở các mạch trong thân thể, phát Chính niệm, được Ông Lý Hồng Chí hồng truyền từ năm 1992 tại Trung Quốc. Trong 2 năm 1992, 1993 Ông Lý Hồng Chí mang một số đồ đệ dự cuộc Thao diễn chữa bệnh bằng phương pháp Khí công toàn Trung Quốc và đã giành Huy chương vàng cùng nhiều Giải thưởng danh giá. Tại 2 cuộc Thao diễn này, Pháp Luân Công đã chữa lành bệnh cho nhiều người mà trước đó họ từng theo Tây y, Trung y chữa hàng chục năm không khỏi, kể cả nhiều bệnh hiểm nghèo, bệnh nhân bị bệnh viện trả về chờ chết. Do đó rộ lên phong trào tự phát tập luyện Pháp Luân Công. Trong vòng 5 năm, số người theo tập luyện đã lên đến 80 – 100 triệu người. Những người theo tập luyện Pháp Luân Công đều không dùng thuốc (Tây y , Trung y) và đến bệnh viện khám chữa bệnh nữa, kể cả bệnh hiểm nghèo mà sống rất thoải mái. Thấy hiện tượng này, Trung Quốc đã tổ chức Điều tra xã hội học trên diện rộng. Kết quả cho thấy 97,9 % số người được hỏi đã giảm bệnh, trong đó 77,5% khỏi hẳn bệnh. Hiện nay đã có trên 140 nước và vùng lãnh thổ có phong trào tập luyện Pháp Luân Công. Một số bang ở Mỹ và nhiều nước đã đem Pháp Luân Công vào trường học.
2. Tại Việt Nam chúng ta, hiện nhiều nơi đã có các nhóm tự phát tổ chức nghe băng hình, đọc sách Chuyển Pháp Luân (Kinh văn) của Ông Lý Hồng Chí, xem và tập công theo hướng dẫn, dự các buổi Phát chính niệm toàn cầu ở các công viên hoặc nơi sinh hoạt cộng đồng. Số lượng người không ít. Tìm hiểu qua “chia sẻ của những người tập luyện Pháp Luân Công” tôi cũng thấy hầu hết đều nói bệnh tình của họ đã giảm hẳn hoặc lành hẳn. Có người trước đây ngoài đến khám và nhận hàng triệu đồng tiền thuốc của Bảo hiểm hằng tháng thì chỉ sau tập luyện một thời gian rất ngắn họ chấm dứt việc khám định kỳ và không uống 1 viên thuốc Tây nào! Cụ thể vợ tôi – một giáo viên bị thoát vị đĩa đệm hồi 45 tuổi, từng chữa tại hàng chục bệnh viện, thầy thuốc Đông y, tốn hàng trăm triệu đồng vẫn không khỏi, đã nhận lịch mổ tại Bệnh viện Đại học Y, nhưng may gặp người khuyên đừng mổ mà hãy tập Pháp Luân Công! Hai vợ chồng tôi nghe theo, bỏ mổ về, sau khi tập vài tháng bà thấy đỡ đau và nay thì lành hẳn. Bà còn bị tiểu đường và đã uống thuốc BHYT hàng chục năm, chỉ số đường huyết cũng không giảm. Nay vợ tôi đã 67 tuổi, không dùng một loại thuốc gì mà lưng không đau, chỉ số đường huyết 5,1 ổn định, hàng ngày làm vườn, xách 2 tay hai thùng ô-doa đầy nước tưới, nhẹ nhàng như không, tối ngủ ngon, ăn ngon ngày 3 bữa. Vợ chồng tôi xin nói thật PHÁP LUÂN CÔNG LÀ THUỐC TIÊN. Vì vậy, vợ chồng tôi đã gặp bạn bè và khuyên họ nên tập. Nhưng tại Hà Tĩnh, Nghệ An, Thái Nguyên… những người bà con tôi ái ngại vì họ cho biết Công an khu vực, đoàn thanh niên, cựu chiến binh ở đây cản trở, xua đuổi!
3. Qua đó, tôi đề nghị:
3.1 Nhà nước cần tổ chức ĐIỀU TRA XÃ HỘI HỌC VIỆC TẬP LUYỆN PHÁP LUÂN CÔNG Ở NƯỚC TA HIỆN NAY NHƯ THẾ NÀO? KẾT QUẢ RA SAO?
3.2 Sau khi có kết quả Điều tra, Đảng, Nhà nước phải có chính kiến bằng Nghị quyết, Chỉ thị chỉ đạo chính quyền các cấp xử lý vấn đề này như thế nào? Chỉ với công văn số 896/TGCP-TGK ngày 22-8-2014 của Ban Tôn giáo Chính phủ thì chưa đủ tầm và hiệu lực pháp luật buộc chính quyền cơ sở tuân thủ.
3.3 Trước mắt đề nghị Chỉ thị cho công an, đoàn thể cơ sở ngừng ngay việc xua đuổi giải tán các điểm tập luyện Pháp Luân Công đang gây phản ứng không tốt trong dân. Sự manh động của công an có thể quá đà, làm mất lòng dân nghiêm trọng mà tôi tin nhất định một thời gian ngắn nữa Nhà nước ta lại phải sửa sai, xin lỗi Dân về việc đàn áp Pháp Luân Công!
4. Tôi tin, nếu Pháp Luân Công không bị ngăn cấm thì Nhà nước không mất 1 xu tuyên truyền, giáo dục vận động, Dân ta sẽ tự tổ chức và động viên nhau tập luyện, đạo đức mỗi người sẽ chuyển biến tốt hơn, trật tự xã hội sẽ tốt hơn, bệnh viện sẽ giảm tải ngay, mỗi năm nước ta sẽ giảm được hàng tỷ đô la chi cho việc chữa bệnh (Cuộc khảo sát 12.553 người ở Trung Quốc cho kết quả mỗi năm mỗi người tiết kiệm được 1.700 Nhân dân tệ).
5. Trân trọng cảm ơn và rất mong lắng nghe tâm huyết này của tôi.
Nguyễn Quốc Khanh”
Video: Vì sao Pháp Luân Công thu hút hơn 100 triệu người thực hành?
Từ lí do, mục đích viết thư cho đến nội dung trình bày trong bức thư của ông Nguyễn Quốc Khanh đều toát lên vẻ đẹp “Chân-Thiện-Nhẫn” của một người chân tu Đại Pháp, được khai mở trí huệ để hiểu biết về những nguyên lý uyên thâm của Phật Pháp, được chứng kiến và trải nghiệm những điều kỳ diệu mà khoa học không thể lí giải được của Phật Pháp.
Mục đích viết thư không chỉ để chính danh cho Pháp Luân Công, khẳng định Pháp Luân Công là tốt, không chỉ để nhân dân Việt Nam được tự do hưởng lợi ích tốt lành từ việc tu luyện Pháp Luân Công mà còn để tránh xảy ra việc “một thời gian ngắn nữa Nhà nước ta lại phải sửa sai, xin lỗi Dân về việc đàn áp Pháp Luân Công!”
Từ góc độ như thế, với mục đích như thế mà viết, thiết nghĩ rằng lời lẽ trong thư đủ để những người nhận thư và những ai may mắn có cơ duyên đọc thư tin tưởng vào những lời ông viết, từ đó có thái độ đúng đắn đối với Pháp Luân Công và đối với người tu luyện Pháp Luân Công.
Cách thức mà ông Nguyễn Quốc Khanh đề xuất để Đảng và Nhà nước có câu trả lời đúng về Pháp Luân Công cũng rất đơn giản, dễ thực hiện, vì tất cả các học viên Pháp Luân Công đều sẵn lòng phối hợp với Đảng và Nhà nước trong cuộc điều tra xã hội học về việc tu luyện Pháp Luân Công. Nói đúng hơn, tất cả các học viên Pháp Luân Công đều mong muốn Đảng và Nhà nước tổ chức cuộc điều tra ấy.
Có lẽ ai đọc bức tâm thư cũng nhận thấy đây quả là những lời “tâm huyết” của ông Nguyễn Quốc Khanh. Nếu bức thư được những người lãnh đạo “lắng nghe” và giải quyết thì đó là phúc lớn của đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta.
Nhân gian có câu: “Muộn còn hơn không”. Hy vọng rằng một ngày gần nhất, Đảng và Nhà nước ta sẽ khẳng định và công bố trước toàn thể nhân dân Việt Nam và trước thế giới rằng: Pháp Luân Công rất tốt, rằng mọi người đều nên tu luyện Pháp Luân Công để đạo đức thăng hoa, toàn dân khỏe mạnh, xã hội ổn định và người người đều thấy mình hạnh phúc…
Tác giả: Thu Sương