Năm 1999, khi một phóng viên được giao nhiệm vụ “vạch trần và chỉ trích” Pháp Luân Công, anh ta nói: “Tôi vẫn chưa hiểu Pháp Luân Công. Tôi nên hiểu nó trước đã.” Kết quả là, phóng viên này đã không viết một bài báo chỉ trích nào. Anh ta trở thành một người tu luyện Pháp Luân Công.
Bốn năm sau, câu chuyện này khiến tôi nhớ đến những gì đã xảy ra với mình. Từ sự thờ ơ đến xem xét kỹ lưỡng, từ ác cảm đến ủng hộ, từ cảm thông đến ngưỡng mộ, thông qua so sánh và nghiên cứu, cuối cùng tôi đã bị ấn tượng bởi các nguyên lý và bắt đầu tu luyện Đại Pháp.
Mục lục
Báo chí ở Trung Quốc Đại Lục
Tôi đã làm việc trong ngành báo chí mười chín năm và biết rất nhiều tin tức. Tôi biết rằng tin tức không thể được viết một cách tự do. Hàng nghìn đài truyền hình và phát thanh trên toàn quốc và hàng nghìn tờ báo là loa phát ngôn của Đảng. Những gì được nói và cách nói như thế nào không phụ thuộc vào việc tìm kiếm sự thật, mà là nói theo nhu cầu của Đảng. Bịa đặt những lời dối trá và che giấu sự thật là hai công việc chính của họ.
Mối quan tâm của tôi về vấn đề Pháp Luân Công bắt đầu tương đối muộn, vì ban đầu tôi có phần thờ ơ. Sự phơi bày bề ngoài về cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc khác với thông tin chúng tôi nhận được. Một mặt, Chính quyền đàn áp mạnh mẽ bất kỳ tin tức nào về Pháp Luân Công. Mặt khác, ngày càng có nhiều người ở các quốc gia trên thế giới đang tu luyện Pháp Luân Công? Điều này có nghĩa là như thế nào? Có điều gì đó không ổn.
Sự thật về Pháp Luân Công
Khi tôi cố gắng truy cập thông tin liên quan, tôi không thể mở mạng nước ngoài. Các báo cáo ở Trung Quốc đều tiêu cực. Vì vậy, tôi phải đọc báo cũ.
Theo một báo cáo của Đài Truyền hình Thượng Hải năm 1998, hàng trăm triệu học viên Pháp Luân Công trong và ngoài Trung Quốc đang tu luyện. Do những tác dụng tích cực rõ ràng đối với việc chữa bệnh và duy trì sức khỏe, Pháp Luân Công đã trở thành phong trào khí công lớn nhất của Trung Quốc và đang phát triển rộng ra nước ngoài. Trước năm 1999, một số phương tiện truyền thông đã đưa tin về Pháp Luân Công và trích dẫn nhiều ví dụ về hiệu quả chữa bệnh và rèn luyện sức khỏe. Tờ Nhật báo Thanh niên Bắc Kinh đã xếp cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” là một trong mười cuốn sách bán chạy nhất. Cũng trong năm 1998, các quan chức từ Bắc Kinh, Vũ Hán, Đại Liên và Quảng Đông đã tiến hành một cuộc khảo sát Pháp Luân Công quy mô lớn. Kết quả cho thấy hiệu quả tổng thể của lợi ích sức khỏe và thể chất là hơn 98%.
Vào tháng 7 năm 1999, các phương tiện truyền thông của Chính quyền đột nhiên thay đổi thái độ đối với Pháp Luân Công và chỉ trích Pháp Luân Công là “mê tín” và tuyên bố “cấm” Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Trong một thời gian, họ phát sóng “tin tức” về Pháp Luân Công trên TV mỗi ngày. Biểu cảm của người dẫn chương trình rất gay gắt và lời lẽ mạnh mẽ. Các đảng viên và đoàn viên không được phép tu luyện Pháp Luân Công. Dần dần, chỉ còn những báo cáo ngắn gọn về Pháp Luân Công. Các học viên Pháp Luân Công đang phải đối mặt với tình huống nào, và có bao nhiêu người đã bị bắt và kết án lao động cưỡng bức và tù giam? Do sự phong tỏa tin tức hoàn toàn, không chỉ công chúng mà chính báo chí cũng thiếu thông tin, vì vậy sự thật không được biết đến.
Ngược lại, ở nước ngoài, ngày càng có nhiều quốc gia chấp nhận Pháp Luân Công, và ngày càng có nhiều quốc gia lên án cuộc đàn áp Pháp Luân Công của Chính quyền. Pháp Luân Công đã trở thành chủ đề tin tức bị cấm kỵ nhất ở Trung Quốc.
Cuộc đàn áp tàn khốc
Chính quyền Cộng sản đã thành lập Phòng 610, chuyên đàn áp Pháp Luân Công. Tất cả các nhà tù và trại lao động đều có các đặc vụ Phòng 610 nhắm mục tiêu cụ thể vào Pháp Luân Công. Các sở cảnh sát cũng có các đội đặc biệt, được gọi là Đội An ninh Nội địa. Đây là một mạng lưới đàn áp khổng lồ.
Sau khi cảnh sát bắt giữ học viên Pháp Luân Công, Viện Kiểm sát sẽ lập hồ sơ vụ án. Tòa án kết án họ phải vào tù và sau đó đưa họ vào tù; hoặc Sở Cảnh sát trực tiếp kết án họ phải lao động cưỡng bức. Ngay cả trong các nhà tù và trại lao động, Pháp Luân Công đã được coi là những trường hợp đặc biệt để xử lý. Tất cả các phương tiện có thể để học viên Pháp Luân Công tự bảo vệ mình – ví dụ như đến văn phòng khiếu nại, phương tiện truyền thông và các biện pháp pháp lý, đều đã bị chặn.
Tôi đã tiếp xúc với một học viên Pháp Luân Công đã bị kết án tù và được thả ra. Cô ấy là một giáo viên. Cô đã gặp đủ loại vấn đề sức khỏe trước khi tu luyện Pháp Luân Công, bao gồm thoái hóa đốt sống cổ, bệnh dạ dày, thấp khớp/viêm khớp và những bệnh khác. Cô ấy đã phục hồi sức khỏe ngay sau khi bắt đầu tu luyện. Sau khi Chính quyền cấm Pháp Luân Công, cô ấy đã đến Bắc Kinh để trình bày tình hình thực tế cho Chính quyền.
Học viên này đã bị bắt và bị kết án bốn năm tù. Cô ấy bị giam giữ cùng với hàng trăm học viên Pháp Luân Công, bao gồm trí thức, quan chức, cảnh sát, công nhân và nông dân. Người lớn tuổi nhất là hơn bảy mươi tuổi và người trẻ nhất là mười sáu tuổi. Khi các học viên Pháp Luân Công bị đưa đến nhà tù, họ phải đối mặt với “cải tạo” và bị buộc phải viết ba cam kết hứa từ bỏ việc tu luyện. Nếu họ từ chối viết, các cai ngục sẽ trước tiên “thuyết phục” và sau đó tra tấn họ. Cai ngục sử dụng dùi cui điện để đánh và tước đoạt giấc ngủ của các học viên. Họ trói tay các học viên, và nếu các học viên nhắm mắt lại, các cai ngục sẽ đánh họ và đổ nước lạnh vào họ. Mí mắt của các học viên đôi khi bị ép mở bằng cách dùng tăm để chống.
Các học viên cũng bị tra tấn tinh thần, bằng cách cấm gặp gỡ gia đình và buộc phải nghe các chương trình TV phỉ báng Pháp Luân Công. Việc đi vệ sinh của học viên Pháp Luân Công bị giám sát. Họ thường xuyên bị làm nhục và bị tra tấn thể xác, bao gồm bị buộc phải đứng yên trong một thời gian dài, bị nhốt trong một phòng giam nhỏ và ngồi kéo dài trên một chiếc ghế nhỏ. Theo như cô ấy biết, hơn 20 người đã bị tra tấn đến chết trong nhà tù. Hàng trăm nghìn học viên Pháp Luân Công đang bị giam giữ, mặc dù rất khó có được số liệu thống kê chính xác.
Các trại lao động cưỡng bức kiếm tiền bằng cách buộc các học viên làm lao động như nô lệ. Chính quyền giết hại các học viên để lấy nội tạng của họ. Trưởng phòng Cảnh sát thành phố Trùng Khánh – Vương Lập Quân thậm chí còn nhận được giấy chứng nhận “thành tích nghiên cứu” vì liên quan đến việc thu hoạch nội tạng – xác nhận những phát hiện từ cuộc điều tra của cộng đồng quốc tế.
Những người tu luyện Pháp Luân Công là người như thế nào?
Tôi đã gặp một học viên 40 tuổi. Nụ cười thuần khiết, cởi mở của cô ấy là nụ cười đẹp nhất mà tôi từng thấy. Tôi cũng quan sát thấy một đặc điểm khác. Khi gặp vấn đề, hầu hết mọi người đều nói họ đúng như thế nào, nhưng các học viên Pháp Luân Công không khoe khoang về bản thân. Họ luôn đề cập đến những thiếu sót của mình và những lĩnh vực nào họ nên làm tốt hơn. Thông thường, để giải quyết vấn đề, mọi người luôn chỉ ra những gì người khác nên làm. Các học viên Pháp Luân Công nói, “Tôi nên học cách làm điều đó.” Mỗi học viên đều cố gắng làm cho bản thân hành động tốt hơn.
Một đặc điểm khác của học viên Pháp Luân Công là lòng vị tha. Một học viên nói với tôi rằng cô ấy không bao giờ chọn lựa khi mua thức ăn, bởi vì nếu bạn chọn lựa, những người khác sẽ không muốn mua những gì còn lại. Khi gặp xung đột, họ “hướng nội” – nhìn vào bên trong bản thân mình. Khi suy nghĩ, họ quan tâm đến người khác. Đó là một trong những nguyên lý của việc tu luyện Pháp Luân Công. Một câu chuyện kể rằng: Có một bàn thức ăn ở cả thiên đường và địa ngục, và mọi người ngồi quanh bàn. Mỗi người có một chiếc thìa cán dài. Ở địa ngục, mọi người tự ăn, nhưng không ai ăn được gì. Ở thiên đường, mọi người cho nhau ăn, và mọi người đều ăn một cách vui vẻ. Pháp Luân Công thực sự là một miền tịnh thổ.
Tổng thư ký Hiệp hội Nhà văn nói: “Những người tốt nhất trong đơn vị của chúng tôi là hai học viên Pháp Luân Công. Họ không tranh giành danh hiệu và lợi ích. Tôi đã bảo vệ họ trong nhiều năm.”
Vợ tôi làm việc trong ngành dược phẩm. Cô ấy nghe nói rằng bác sĩ phẫu thuật trưởng tại một bệnh viện lớn đang tu luyện Pháp Luân Công và không bao giờ nhận phong bì đỏ (tiền quà/hối lộ). Thu nhập không chính thức vài triệu Nhân dân tệ mỗi năm không phải là một sự cám dỗ nhỏ đối với người bình thường.
Một giáo sư nổi tiếng (một học viên Pháp Luân Công) tại một bệnh viện khác cũng không nhận phong bì đỏ.
Một sĩ quan cảnh sát nói với tôi rằng học viên Pháp Luân Công không nói dối hoặc làm điều xấu. Tôi nói với Đội trưởng Đội An ninh Nội địa: “Những người này là những người tốt nhất mà tôi từng thấy.”
Những gì Sư phụ của Pháp Luân Công dạy
Theo phần đầu của “Chuyển Pháp Luân”, Sư phụ truyền Pháp để “Chân chính đưa con người lên cao tầng.” Ngoài ra, Ngài nói với chúng ta: “Tôi vào điểm cuối thời kỳ mạt kiếp lại đưa Nó ra hồng truyền một lần nữa; vậy nên Nó vô cùng trân quý. “ (Chuyển Pháp Luân)
Sư phụ đã tổ chức 56 lớp giảng Pháp ở Trung Quốc từ năm 1992-1994. Hàng vạn người đã tham dự các lớp học. Ngài cũng giảng dạy ở nước ngoài, bao gồm Pháp và Thụy Sĩ.
Sư phụ giảng: “Tôi nói rằng tôi đã làm điều mà người xưa từ trước đến nay chưa từng làm, đã mở cánh cửa [rộng] lớn nhất.” (Chuyển Pháp Luân)
Pháp Luân Đại Pháp đã hồng truyền đến hơn một trăm quốc gia trong hai mươi năm qua. Số lượng đệ tử lên đến hơn một trăm triệu. Chúa Giê-su đã thể hiện những phép màu, Đức Phật đã thể hiện những phép màu, nhưng Sư phụ của Đại Pháp thực sự thể hiện phép màu vĩ đại nhất – những Thần tích vĩ đại nhất – cho nhân loại, điều chưa từng thấy trong lịch sử Trung Quốc, cũng như trong thời cổ đại và hiện đại trên thế giới. Nhờ thực sự tu luyện, bệnh viêm gan B, bệnh bạch cầu, bệnh tiểu đường, ung thư và tất cả các loại bệnh nan y đã được thanh trừ cho hàng triệu đệ tử, và họ đã cải thiện tinh thần và thể chất.
Các động tác nhẹ nhàng và năm bài tập đơn giản là một phần của việc tu luyện Pháp Luân Công. Pháp môn này cũng nhấn mạnh các yêu cầu nghiêm ngặt đối với tâm tính theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn”. Là người tốt, tôn trọng cha mẹ và dạy dỗ con cái, và làm tốt mọi việc họ đảm nhận, những người tu luyện quan tâm đến người khác ở mọi nơi. Họ “trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã” (“Phật tính vô lậu,” – Tinh tấn yếu chỉ).
Lãnh chúa Francis, nhà ngoại giao Anh và cựu Đại sứ Anh tại Ireland, nói: “Pháp Luân Công không chỉ thuộc về Trung Quốc. Đó là một phong trào tâm linh toàn cầu của một nền văn minh mới và đại diện cho tương lai của nhân loại. Sức mạnh tinh thần và lòng dũng cảm, đạo đức của Pháp Luân Công sẽ sớm lan rộng đến toàn thể nhân loại và tạo ra một nền văn minh mới.”
Trở thành một học viên Pháp Luân Công
Sau khi đọc sách Pháp Luân Công, tôi đã có những hiểu biết sâu sắc. Từ những lời dạy của Sư phụ, tôi biết về cách vũ trụ và tam giới hình thành, và cách các vị Thần sắp xếp sự phát triển của nhân loại. Tôi cũng biết đạo đức đã suy đồi như thế nào, và cách nhân loại nên tu luyện để trở về nguồn gốc của mình. Mọi thứ đều rõ ràng và những lời dạy của Sư phụ cho chúng ta thấy toàn bộ bức tranh. Điều này chưa từng thấy trước đây.
Sự thắc mắc của tôi đã được giải quyết. Ví dụ, Thích Ca Mâu Ni nói rằng Như Lai nhiều như vô số hạt cát, nhưng tại sao Đức Giê-hô-va lại nói rằng Ngài là vị Thần duy nhất? Bàn Cổ đã khai thiên lập địa và Đức Giê-hô-va nói rằng Ngài đã tạo ra con người từ đất sét, gần giống với truyền thuyết Trung Quốc về Nữ Oa tạo ra con người, và người Đông Ấn thờ một vị Thần đã tạo ra con người. Ai đúng?
Các bài giảng của Sư phụ cho chúng ta biết rằng Bàn Cổ đã tạo ra một vũ trụ nhỏ, và trái đất trong Tam Giới tương đương với một tế bào. Các vị Thần khác nhau đã tạo ra các chủng tộc khác nhau, và người châu Á là một phần của những gì Nữ Oa tạo ra. Đạo cũng tạo ra một phần những người châu Á. Theo như tôi hiểu, Đức Giê-hô-va đã tạo ra người Do Thái và người da trắng, và các vị Phật đã tạo ra người Ấn Độ. Một số người gọi vị Thần đã tạo ra họ là “Chúa.” Giống như cha mẹ là duy nhất đối với con cái của họ, nhưng không chỉ có một bộ cha mẹ trên thế giới. Vì vậy, mọi người nói về người sáng tạo của họ từ những quan điểm khác nhau. Tất cả họ đều đúng.
Bây giờ tôi biết cách làm một người tốt. Tôi sẽ không dùng bút để lừa dối người khác, và tôi sẽ không cố ý làm điều xấu. Tôi đã được dạy và thấm nhuần các nguyên lý vốn có trong “Chân-Thiện-Nhẫn”, và dùng các nguyên lý đó làm tiêu chuẩn để đo lường, đánh giá mọi thứ và bản thân mình. Tôi đang thay đổi từng ngày, và trong tâm trí tôi, những thứ lộn xộn ngày càng biến mất. Cuộc sống của tôi tràn ngập lòng biết ơn và nhiều điều tốt lành khác nữa.
Tôi muốn nói với mọi người: Pháp Luân Đại Pháp hảo!
Thu San
(Dịch từ bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/8/133853.html)