Hiếp dâm, đánh đập và phản bội là điển hình cho sự chuyển đổi một cựu sinh viên xuất sắc

Cuộc đời bị tàn phá của một sinh viên Đại học Thanh Hoa từng rất thông minh và là học viên Pháp Luân Công.

Hình ảnh cô Lưu Chí Mỹ tu luyện Pháp Luân Công trước khi bị tra tấn và ngược đãi trong nhà tù ở Trung Quốc
Hình ảnh cô Lưu Chí Mỹ tu luyện Pháp Luân Công trước khi bị tra tấn và ngược đãi trong nhà tù ở Trung Quốc

Cuộc đời của một sinh viên hàng đầu tại Đại học Thanh Hoa danh tiếng của Bắc Kinh đã bị tàn phá bởi một thập kỷ bị hãm hiếp, tra tấn và phản bội. Theo các báo cáo gần đây mà Trung tâm thông tin Pháp Luân Đại Pháp nhận được, một phụ nữ trẻ năng động và thông minh đến từ tỉnh Sơn Đông, cô Lưu Chí Mỹ, hiện đang sống trong một túp lều, thường xuyên tè dầm và co ro trong góc phòng với nắm đấm siết chặt mỗi khi có ai đó đến gần. Những người hàng xóm đã nhìn thấy cô chạy ra khỏi nhà trong tình trạng khỏa thân và la hét.

“Khi chính quyền Trung Quốc nói về việc ‘chuyển hóa’ các học viên Pháp Luân Công, thì đây chính là ý họ muốn nói”, Giám đốc điều hành Trung tâm thông tin Pháp Luân Đại Pháp Levi Browde cho biết. “Họ ngược đãi và hành hạ những người khỏe mạnh, lý trí đến mức nạn nhân hoặc là từ bỏ hoàn toàn niềm tin của chính mình và phục tùng ý chí của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), chết vì bị ngược đãi, hoặc như trong trường hợp của người phụ nữ trẻ này, bị đẩy đến mức mất hết sự tỉnh táo và hoàn toàn bị tước đoạt mọi phẩm giá của con người. Họ đẩy những người theo Pháp Luân Công đến mức cuộc sống trở thành địa ngục trần gian”.

“Trường hợp của cô Lưu thật bi thảm, nhưng thật đáng buồn là nó lại quá phổ biến ở Trung Quốc… Rất nhiều cuộc đời đã bị hủy hoại hoàn toàn theo những cách tương tự trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công.”

Năm 1997, cô Lưu được nhận vào Đại học Thanh Hoa với điểm thi tuyển sinh cao nhất tỉnh Sơn Đông. Khi đến trường, cô đã tham gia Pháp Luân Công, môn tu luyện được hơn 1.000 sinh viên và giảng viên tại Thanh Hoa thực hành vào thời điểm đó.

Sau khi chiến dịch “tiêu diệt” Pháp Luân Công được phát động vào tháng 7 năm 1999, cô Lưu đã bị đuổi khỏi Trường vì tu luyện. Cảnh sát đã giam giữ cô nhiều lần trong ba năm tiếp theo. Trong thời gian bị giam giữ, cô đã nhiều lần bị đánh đập và bị giam giữ trong một phòng biệt giam trong thời gian dài. Sự tra tấn khiến cô bị thương ở đầu và ngực, đi khập khiễng và mất một số móng tay.

Vào tháng 11 năm 2002, cô Lưu đã bị “kết án” trong một phiên tòa giả là 12 năm tù tại Nhà tù nữ tỉnh Sơn Đông vì tu luyện Pháp Luân Công. Trong thời gian ở trại giam, cô đã bị nhân viên Đại học Thanh Hoa (những người đến thăm cô ở đó) và các viên chức nhà tù gây áp lực để trở thành “người giúp việc” – giúp các viên chức nhà tù cưỡng ép và tra tấn các học viên Pháp Luân Công kiên định từ bỏ tu luyện và chấp nhận đường lối cứng rắn của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công – và như một phần thưởng, cô có thể trở lại Đại học Thanh Hoa với tư cách là một sinh viên.

Với viễn cảnh trở lại trường học trước mắt, Lưu đã đồng ý. Các báo cáo từ nhà tù cho thấy cô Lưu đã nghĩ ra các phương pháp để “chuyển hóa” các học viên Pháp Luân Công khác. Đôi khi, lính canh nhà tù ép buộc cô đánh đập trực tiếp các học viên Pháp Luân Công. Cô Lưu cũng bắt đầu ôn lại nhiều môn học khác nhau để chuẩn bị cho việc trở lại Trường đại học. Tuy nhiên, cơ hội đó đã không bao giờ đến. Khi những năm tháng trôi qua trong tù, cô nhận ra rằng những lời hứa trở lại Thanh Hoa là không đúng sự thật và cô rơi vào tuyệt vọng. 

Vào ngày 13 tháng 11 năm 2008, cô Lưu cuối cùng đã được trả về cho cha mẹ nuôi, cô chỉ còn là cái bóng của chính mình cách đây mười năm.

Cô Lưu không nhớ tên cô ấy. Cô ấy có một vết sẹo lớn quanh rốn và vết bầm tím quá nhiều ở mông và đùi trên. Ngực cô ấy chảy xệ gần đến eo mặc dù cô ấy chưa đến 30 tuổi và cô ấy bị dị tật nghiêm trọng ở một trong những ngón tay.

Cô Lưu thường xuyên và ngẫu nhiên hét lên những câu nói khiến có thể hình dung một phần nào đó về sự tra tấn mà cô phải đối mặt trong thời gian bị giam cầm. Trong khi một người họ hàng thay quần áo cho cô, đôi khi cô sẽ nắm tay người họ hàng đó vào ngực mình và trong khi đánh vào ngực bên kia, cô hét lên “Họ đánh tôi ở đây, như thế này, đau quá…” Cô Lưu thường tè dầm và khi có người lạ đến gần, cô co rúm người vào góc với nắm đấm siết chặt.

Mẹ của Lưu đã qua đời, trong nỗi đau buồn vì cô Lưu bị giam cầm, vào năm 2007. Cha của cô Lưu, Lưu Tả Thụy, từng là một Bí thư Đảng Cộng sản của làng. Những người hàng xóm kể rằng sau khi cô Lưu trở về nhà, cô đã nhiều lần trốn khỏi nhà trong tình trạng khỏa thân, gõ cửa nhà hàng xóm để cầu cứu. Cha cô cũng để những người đàn ông khác trong làng đưa cô Lưu về nhà họ trong vài ngày mỗi lần.

Năm 2009, các học viên Pháp Luân Công địa phương đã đưa cô Lưu về nhà và thay phiên nhau trông chừng cô. Trong nhiều tháng, cô Lưu đã có dấu hiệu cải thiện. Cô ấy lẩm bẩm một mình ngày càng ít hơn, không còn đái dầm nữa, và thậm chí có thể tự nấu những bữa ăn đơn giản cho mình.

Vào sáng ngày 16 tháng 4 năm 2010, các cảnh sát từ Đồn cảnh sát thị trấn Trương Bá Lâm ở thành phố Lai Dương đã đột kích vào nhà của các học viên chăm sóc cô Lưu. Cô, cùng với bốn học viên Pháp Luân Công khác, đã bị bắt giữ. Khi bị cảnh sát thẩm vấn, các nhân chứng cho biết, cô đã biến thành một “người hoàn toàn khác”, thú nhận “tội lỗi” của mình và ca ngợi cảnh sát đã bắt cóc cô. Những nhân chứng này cho biết hành vi của Lưu không phải là hiếm đối với một người sau thời gian dài bị tra tấn và gây áp lực, học cách nói với cảnh sát bất cứ điều gì họ muốn nghe để tránh bị ngược đãi thêm.

Sau khi phát hiện cô không ổn định về mặt tinh thần, cảnh sát đã đưa cô Lưu trở về nhà cha cô, nơi cô vẫn sống cho đến ngày nay.

“Trở lại năm 2001, tờ Washington Post đã đăng một bài viết sâu về cách Chính quyền Trung Quốc sử dụng các phương pháp tra tấn và ‘cải tạo’ một cách có hệ thống để hủy hoại các học viên Pháp Luân Công,” ông Browde cho biết. “Một trong những nạn nhân được tờ Post phỏng vấn đã kết luận sau khi trải qua quá trình ‘chuyển hóa’ của ĐCSTQ: ‘Tôi đã chứng kiến ​​điều tồi tệ nhất mà con người có thể làm. Chúng ta thực sự là những loài động vật tồi tệ nhất trên Trái đất.’” 

“Trường hợp của cô Lưu minh chứng cho những gì nạn nhân này đang nói đến: sự hủy hoại hoàn toàn tinh thần con người. Đó là câu chuyện của cô Lưu Chí Mỹ, và thật bi thảm, là câu chuyện của vô số học viên Pháp Luân Công khác đang phải chịu đựng dưới chiến dịch ‘diệt trừ’ Pháp Luân Công của ĐCSTQ.”

An Yên (Dịch từ bản tiếng Anh: https://faluninfo.net/rape-beatings-and-betrayal-typify-transformation-of-former-top-student/)