101 câu hỏi về Pháp Luân Công

101 câu hỏi về Pháp Luân Công

Trong nhiều thập kỷ qua, Pháp Luân Công, một môn khí công – tu luyện Phật gia dựa trên nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn”, đã trở thành một hiện tượng mang tính toàn cầu không chỉ bởi những lợi ích to lớn cả về tâm lẫn thân mà Pháp Luân Công mang lại cho con người trên khắp thế giới, góp phần làm xã hội an định mà còn bởi Pháp Luân Công đã phải gánh chịu một cuộc đàn áp và bức hại tàn ác, phi nghĩa chưa từng có trong lịch sử nhân loại đã kéo dài hơn 25 năm qua. 

Có rất nhiều người đã hoàn toàn minh bạch về Pháp Luân Công. Tuy nhiên, cũng có không ít người đang nửa tin nửa ngờ, đang băn khoăn, bối rối với những câu hỏi: “tại sao?”, “thế nào?”, “có thật hay không?”, v.v.

Dưới đây là 101 câu hỏi thường gặp về Pháp Luân Công và lời đáp để Quý độc giả tham khảo.

Xin cảm ơn sự quan tâm của Quý vị.

I. Giới thiệu cơ bản

1. Pháp Luân Công là gì?

Đáp: Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) là môn tu luyện phổ quát dựa trên pháp lý của Phật gia do Đại sư Lý Hồng Chí giới thiệu vào tháng 5 năm 1992. Lấy “Chân-Thiện-Nhẫn” làm nguyên tắc chỉ đạo, môn pháp này bao gồm năm bài công pháp nhẹ nhàng, khoan thai, mục đích là tu tâm hướng thiện, trị bệnh khỏe thân, nâng cao cảnh giới, giúp con người quay trở về bản tính thuần chân.

2. Ai là người sáng lập Pháp Luân Công?

Đáp: Pháp Luân Công do Đại sư Lý Hồng Chí truyền ra tại Trường Xuân, Trung Quốc vào năm 1992. Tháng 5 năm 1992, Đại sư đã mở lớp giảng Pháp truyền công khóa đầu tiên tại Trường Xuân, chính thức công khai truyền Pháp. Từ tháng 5 năm 1992 đến cuối năm 1994, Ngài đã nhận lời mời đến Bắc Kinh, Vũ Hán, Quảng Châu, và nhiều nơi khác để thực hiện hơn 50 khóa học trực tiếp quy mô lớn. Trong thời kỳ khí công lên cao trào tại Trung Quốc, Pháp Luân Công nổi trội hơn cả, phát triển nhanh chóng, và nhận được sự tán đồng rộng rãi của xã hội.

3. Ý nghĩa cụ thể của “Chân-Thiện-Nhẫn” là gì?

Đáp: “Chân-Thiện-Nhẫn” là nguyên tắc chỉ đạo cốt lõi của Pháp Luân Công. “Chân” và “Thiện” trên bề mặt thì dễ lý giải, còn “Nhẫn” lại đòi hỏi người tu luyện dần dần nhận thức trong quá trình thực hành. Sư phụ Lý Hồng Chí trong bài “Thế nào là Nhẫn” đã viết:

“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, ủy khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy ủy khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.”

4. Pháp Luân Công có gì khác với khí công thông thường?

Đáp: Pháp Luân Công được truyền ra không chỉ nhằm mục đích trị bệnh khỏe thân, mà còn đưa con người lên cao tầng, Pháp Luân Công yêu cầu phải chú trọng tu dưỡng đạo đức. Điều này vượt trên các môn khí công phục vụ mục đích cải thiện sức khoẻ đơn thuần. Khí công thông thường tập trung vào việc trị bệnh, khỏe thân, còn Pháp Luân Công coi trọng tu dưỡng đạo đức. Người học lấy “Chân-Thiện-Nhẫn” làm nguyên tắc chỉ đạo để đề cao tiêu chuẩn đạo đức, đây là yêu cầu mà các môn khí công khác không có. Nhiều học viên cho biết, học Pháp Luân Công giúp họ cải thiện mọi mặt trong cuộc sống gia đình, công việc và cách đối nhân xử thế.

5. Pháp Luân Công và Phật giáo có điểm gì tương đồng và khác biệt?

Đáp: Nói đơn giản là cả hai đều giảng về từ bi và thoát khỏi Sinh-Lão-Bệnh-Tử. Điểm khác biệt là: Pháp Luân Công lấy Pháp lý của Phật gia làm cơ sở để dần dần bước vào tu luyện trong Đại Pháp chân chính của vũ trụ; Phật giáo có giới luật, Pháp Luân Công lấy “Chân-Thiện-Nhẫn” làm nguyên tắc chỉ đạo; Phật giáo hiện đại chú trọng hình thức tôn giáo, trong khi Pháp Luân Công quản lý lỏng lẻo, chủ yếu là tu tâm tính; Pháp Luân Công vừa tu tính, vừa tu mệnh, còn có pháp lý làm chỉ đạo để tu tâm và năm bài công pháp để luyện. Những bài giảng của Pháp Luân Công tiết lộ nhiều chân lý của Đại Pháp vũ trụ, có thể đưa con người đến cảnh giới cao hơn.

6. Pháp Luân Công có liên quan gì đến Đạo giáo?

Đáp: Đạo giáo thời cổ đại nhấn mạnh tu luyện đơn độc, trong khi Pháp Luân Công mang tính phổ quát hơn. Đạo giáo chú trọng luyện đan, kéo dài tuổi thọ, Pháp Luân Công không theo đuổi mục tiêu này. Đạo giáo có hệ thống tông miếu, Pháp Luân Công thì không có. Pháp Luân Công bao hàm tư tưởng của Phật-Đạo-Thần một cách súc tích và trực tiếp, nhưng lại sâu sắc, bao quát hơn.

7. Pháp Luân Công có liên quan đến các tín ngưỡng dân gian Trung Quốc không?

Đáp: Pháp Luân Công có tồn tại nguồn gốc văn hóa, nhưng không đồng đẳng với tín ngưỡng dân gian; Có nhiều điểm tương đồng với tư tưởng Phật giáo, Đạo giáo, Lão giáo của Trung Quốc, nhưng thấu triệt hơn; Không có nghi thức tập tục dân gian hay tế bái tượng Thần. Pháp Luân Công nhấn mạnh hơn vào việc hướng nội để tu dưỡng tâm tính và đề cao đạo đức cá nhân.

8. Pháp Luân Công có phải là một tổ chức bí mật không?

Đáp: Pháp Luân Công không có tổ chức; nhưng để nói rõ sự thật, phản đối cuộc bức hại, và hồng truyền Đại Pháp, các học viên Pháp Luân Công đã đăng ký các tổ chức dưới danh nghĩa cá nhân. Các hoạt động do học viên tổ chức đều công khai, minh bạch. Các điểm luyện công thường có tại công viên hay nơi công cộng khác. Toàn bộ sách và băng ghi âm bài giảng đều có thể tải xuống từ trên mạng. Các cuộc diễu hành và biểu diễn quy mô lớn ở nước ngoài đều được chính quyền các cấp phê duyệt. Trong cuộc sống đời thường, mỗi học viên Pháp Luân Công đều là một thành viên trong xã hội.

9. Pháp Luân Công có tổ chức lãnh đạo không?

Đáp: Tu luyện Pháp Luân Công lấy các cuốn sách của Đại sư Lý Hồng Chí làm chỉ đạo, không có tổ chức thực chất, không có đăng ký hội viên hay quản lý cấp bậc. Các hoạt động chủ yếu do những người điều phối tình nguyện tiến hành và tham gia. Tuy nhiên, trong thời kỳ đặc thù này, để phản đối bức hại, nói rõ sự thật, các học viên Pháp Luân Công đã thành lập các tổ chức tự phát để ngưng tụ lại với nhau theo đức tin, và các tổ chức dưới hình thức doanh nghiệp được đăng ký với chính quyền và tuân thủ các chuẩn mực xã hội.

10. Pháp Luân Công có phải là “tín ngưỡng mang tính toàn cầu” không?

Đáp: Với giá trị phổ quát và được hồng truyền ra khắp thế giới, không phân biệt quốc tịch, chủng tộc, tuổi tác, nghề nghiệp, Pháp Luân Công có người tu luyện ở khắp năm châu lục, nhưng họ không phải phục tùng học viên ở bất kỳ quốc gia nào khác, mà đều chiểu theo Pháp lý. Đến năm 2025, cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” (cuốn sách chính của Pháp Luân Công) đã được dịch ra hơn 50 ngôn ngữ.

II. Về thực hành và phương pháp tu luyện

11. Đặc điểm của các bài công pháp của Pháp Luân Công là gì?

Đáp: Pháp Luân Công bao gồm năm bài công pháp, đơn giản, dễ học, nhấn mạnh vào tu luyện tâm tính, có đặc tính “Pháp luyện người”, luyện công không câu nệ địa điểm, thời gian, phương hướng, v.v.

12. Hình thức tu luyện của Pháp Luân Công là gì?

Đáp: Về cơ bản, các học viên tự nguyện tụ họp với nhau, chủ yếu để cùng đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, luyện công tập thể, và chia sẻ kinh nghiệm với các học viên khác, trong đó nhấn mạnh vào tu tâm tính.

13. Tu luyện Pháp Luân Công bao gồm những nội dung gì?

Đáp: Pháp Luân Công là Đại Pháp tu luyện thượng thừa của Phật gia, không thể dùng vài câu để mô tả đơn giản hay khái quát. Trong đó, cơ bản là học Pháp, luyện công, đề cao tâm tính trong mâu thuẫn.

Học Pháp là đọc sách “Chuyển Pháp Luân” và các kinh văn khác, để hiểu được nguyên lý tu luyện; luyện công là luyện năm bài công pháp trong sách “Pháp Luân Đại Pháp Đại Viên Mãn Pháp”, động tác chậm rãi, nhẹ nhàng, “hoãn, mạn, viên”; tu tâm là yêu cầu bản thân chiểu theo “Chân-Thiện-Nhẫn”, đề cao tâm tính, nâng cao đạo đức.

14. Năm bài công pháp của Pháp Luân Công là gì?

Đáp: Năm bài công pháp của Pháp Luân Công gồm: (1) Phật Triển Thiên Thủ pháp; (2) Pháp Luân Trang pháp; (3) Quán Thông Lưỡng Cực pháp; (4) Pháp Luân Chu Thiên pháp, (5) Thần Thông Gia Trì pháp.

15. Bắt đầu học Pháp Luân Công như thế nào?

Đáp: Người muốn học Pháp Luân Công, có thể bắt đầu bằng cách đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, tham gia lớp hướng dẫn học và luyện công 09 ngày miễn phí, hoặc đến điểm luyện công tại địa phương. Pháp Luân Công dạy học công tình nguyện trên toàn cầu, không thu phí, không nhận quà tặng. 

16. Pháp Luân Công có giới luật hay có yêu cầu đặt tượng để bái lạy không?

Đáp: Pháp Luân Công không có giới luật, không yêu cầu phải đặt tượng để bái lạy, không có nghi thức bái sư, không lập danh sách, đến và đi tuỳ ý.

17. Có bắt buộc phải tu luyện mỗi ngày không?

Đáp: Tu luyện là tự giác tự nguyện, tùy theo thời gian của cá nhân mà tự sắp xếp. Tuy nhiên, khuyến khích các học viên đọc sách và luyện công hàng ngày. Nhiều học viên nhờ tinh tấn tu luyện mà tiến bộ được nhanh hơn.

18. Học Pháp Luân Công có giới hạn độ tuổi không?

Đáp: Pháp Luân Công không có giới hạn về độ tuổi. Động tác của các bài công pháp rất đơn giản, nhẹ nhàng. Từ trẻ em 3 tuổi đến cụ già ngoài 90 tuổi đều có thể học luyện, độ tuổi nào cũng có người tu luyện.

19. Có thể tự học một mình không?

Đáp: Hoàn toàn có thể tự học Pháp Luân Công. Toàn bộ tài liệu học đều công khai và trực tuyến trên toàn thế giới, không cần Sư phụ trực tiếp dạy. Rất nhiều học viên ban đầu đều bắt đầu bằng việc tự đọc sách. Tuy nhiên, nếu có điều kiện tham gia học Pháp tập thể, luyện công tập thể, thì sẽ rất hữu ích cho việc đề cao trong tu luyện.

20. Luyện Pháp Luân Công có thể hút thuốc uống rượu không?

Đáp: Hút thuốc uống rượu ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, khiến thân thể suy yếu. Sau khi bắt đầu luyện Pháp Luân Công, thông thường người học rất nhanh sẽ cai bỏ được thuốc lá và rượu.

21. Luyện Pháp Luân Công có cần thời gian dài mới thấy hiệu quả không?

Đáp: Cần ưu tiên việc tu dưỡng tâm tính trước, còn luyện công xếp sau. Có thời gian thì luyện nhiều, không có thời gian thì luyện ít, hiệu quả luyện mỗi người một khác, nhưng nếu chân tâm tu luyện thì thường sẽ rất nhanh có được sự cải thiện cả về thể chất lẫn tinh thần. Kiên trì thực tu lâu dài sẽ giúp đạo đức của bản thân không ngừng được nâng cao.

22. Pháp Luân Công có chủ trương cấm dục hay lối sống cực đoan không?

Đáp: Pháp Luân Công kiến nghị duy trì cuộc sống bình thường, cũng như công việc và học tập. Tu tâm và luyện công có thể kết hợp với lối sống nào lành mạnh và có đạo đức bất kỳ nào.

23. Pháp Luân Công có ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày không?

Đáp: Tu luyện giúp nâng cao hiệu quả học tập, công việc, nâng cao sức khỏe thể chất, cải thiện mối quan hệ gia đình, bạn bè, hàng xóm láng giềng.

24. Pháp Luân Công có phù hợp với trẻ em không?

Đáp: Pháp Luân Công có lợi cho trẻ em cả về thân lẫn tâm. Các bài công pháp nhẹ nhàng, không quá sức, không gây nguy hiểm. Kinh văn và thơ ca bồi dưỡng phẩm chất đạo đức tốt đẹp, giúp trẻ em điều chỉnh cảm xúc, xây dựng thói quen và hành vi tốt.

III. Về sách và tài liệu học

25. Các sách chính của Pháp Luân Công là gì?

Đáp: “Chuyển Pháp Luân” là cuốn sách chính của Pháp Luân Công. “Pháp Luân Đại Pháp Đại Viên Mãn Pháp” giảng giải năm bài công pháp và công lý. Các sách phụ trợ khác như “Pháp Luân Công”, “Tinh Tấn Yếu Chỉ”, loạt sách “Hồng Ngâm”, loạt sách “Giảng Pháp tại các nơi” cũng được lưu hành rộng rãi.

26. Kinh điển chính của Pháp Luân Công là gì?

Đáp: “Chuyển Pháp Luân” là cuốn sách cốt lõi của Pháp Luân Công. Cuốn sách này trình bày toàn diện về nguyên lý và phương pháp tu luyện Pháp Luân Công, là kim chỉ nam căn bản cho việc tu luyện của học viên, cần không ngừng học đi học lại. Cuốn sách đã được dịch ra hơn 50 ngôn ngữ và lưu truyền trên toàn cầu.

27. Pháp Luân Công được phổ biến như thế nào?

Đáp: Chủ yếu thông qua sách và internet. Sách “Chuyển Pháp Luân” đã được dịch ra hơn 50 ngôn ngữ. Sách được bán tại các nhà sách chuyên nghiệp, hoặc có thể tải về miễn phí trực tuyến. Ở Trung Quốc Đại lục, sách là do các học viên tình nguyện in ấn và phân phối.

28. Vì sao học viên Pháp Luân Công coi trọng việc đọc kinh sách?

Đáp: Cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” là cuốn sách căn bản để chỉ đạo cho việc tu luyện. Các bài giảng Pháp khác đưa ra chỉ dẫn cụ thể cho các vấn đề tu luyện của học viên, giúp học viên lý giải rõ hơn về “Chuyển Pháp Luân”. Bởi vậy, những cuốn sách Đại Pháp này (còn gọi là “kinh văn”) cũng cần đọc thường xuyên mới có thể không ngừng đào sâu hiểu biết về các Pháp lý, đề cao tâm tính và thực sự lên tới cảnh giới cao hơn.

29. Minh Huệ Net là gì?

Đáp: Minh Huệ Net được xem là trang web nơi các học viên Pháp Luân Công có thể trao đổi kinh nghiệm tu luyện một cách chính thức. Được thành lập vào năm 1999 để phản kháng cuộc bức hại, trang web này là cổng thông tin trực tuyến quan trọng nhất của Pháp Luân Công. Sứ mệnh cốt lõi của Minh Huệ Net là “sử dụng các tài liệu từ người trong cuộc ở Trung Quốc Đại lục để phơi bày cuộc bức hại của Trung Cộng đối với Pháp Luân Công, làm sáng tỏ sự thật về Pháp Luân Công, và giải quyết những thiệt hại mà cuộc bức hại gây ra cho môi trường tu luyện của các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc Đại lục.”

30. Minh Huệ Net khác với các kênh truyền thông thông thường như thế nào?

Đáp: Minh Huệ chuyên đưa tin về chân tướng Pháp Luân Công và văn hóa tu luyện, là kênh truyền thông phi thương mại, phi chính trị. Thông tin chủ yếu do các học viên tình nguyện biên soạn, chỉnh lý, và phát hành. Mục tiêu cốt lõi của Minh Huệ Net là vạch trần cuộc bức hại của Trung Cộng, duy trì môi trường và định hướng tu luyện, nâng cao nhận thức của công chúng về Pháp Luân Công, không phục vụ mục đích giải trí.

IV. Về sức khoẻ và lợi ích

31. Tu luyện Pháp Luân Công có những lợi ích gì?

Đáp: Pháp Luân Công dạy học viên hành xử theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn”, giúp học viên có thân thể khỏe mạnh, đạo đức chính trực, đem lại lợi ích cho xã hội về mọi mặt mà không gây hại. Cuộc khảo sát với hàng vạn người của Tổng cục Thể thao Trung Quốc năm 1998 cho thấy 97,9% học viên, nhờ luyện Pháp Luân Công, đã thuyên giảm các triệu chứng bệnh hoặc khỏi bệnh.

32. Pháp Luân Công có phải dùng để trị bệnh không?

Đáp: Pháp Luân Công là pháp môn tu luyện của Phật gia, không nhằm mục đích trị bệnh, nhưng trong quá trình tu dưỡng tâm tính và luyện công, mọi người tự nhiên sẽ đạt được hiệu quả trị bệnh khỏe thân. Hơn nữa, Pháp Luân Công chú trọng vào tu luyện tâm tính, chứ không chỉ đơn thuần là luyện động tác.

33. Hiệu quả trị bệnh khỏe thân của Pháp Luân Công có phải là ám thị tâm lý không?

Đáp: Các cuộc điều tra cho thấy, học viên Pháp Luân Công sau khi đề cao tâm tính, sức khỏe cũng được cải thiện rõ rệt. Điều này không thể đạt được bằng ám thị tâm lý. Ví dụ, năm 1998, năm bệnh viện lớn ở Bắc Kinh đã tiến hành một cuộc điều tra trên 12.731 học viên ở năm quận của Bắc Kinh, kết quả cho thấy, thông qua tu luyện, tỷ lệ trị bệnh đạt 99,1%. Cuộc điều tra thống kê này còn phát hiện ra rằng, những người được khảo sát đã tiết kiệm được khoảng 41,7 triệu nhân dân tệ tiền viện phí mỗi năm, tức là trung bình mỗi người tiết kiệm được khoảng 3.270 nhân dân tệ. (Xem thêm).

34. Pháp Luân Công nhìn nhận về bệnh tật và nghiệp lực như thế nào?

Đáp: Pháp Luân Công cho rằng nghiệp lực là nguyên nhân căn bản gây ra bệnh tật. Học viên thông qua việc đề cao tâm tính và luyện công, nghiệp lực sẽ được tiêu giảm, từ đó đạt được sự tịnh hóa, thanh lọc thân thể (tức là phục hồi sức khỏe). Nhìn ở bề mặt, quan điểm này gần giống với quan niệm “Chính khí tồn nội, tà bất khả can” (Bên trong có chính khí thì tà khí không thể xâm phạm được) của y học cổ truyền Trung Quốc.

35. Pháp Luân Công có cấm học viên uống thuốc không?

Đáp: Trong các sách của Pháp Luân Công không hề đề cập đến việc “không được uống thuốc”. Nhiều học viên nhờ thực hành Pháp Luân Công mà phục hồi sức khỏe nên không còn cần uống thuốc nữa. Nhưng Pháp Luân Công không hề cấm học viên đi khám bệnh và uống thuốc.

36. Vì sao một số học viên Pháp Luân Công không uống thuốc?

Đáp: Sau khi thực hành Pháp Luân Công, học viên được cải thiện sức khỏe nên không cần uống thuốc nữa, nhưng uống thuốc hay không là lựa chọn cá nhân, không có quy định bắt buộc. Câu nói “thuốc có ba phần tư độc tính” nhắc nhở mọi người rằng thuốc có thể chữa bệnh, nhưng cũng có tác dụng phụ, không nên tùy tiện sử dụng, và nhiều người cũng đồng tình với điều này.

37. Pháp Luân Công có phản đối y học hiện đại không?

Đáp: Pháp Luân Công không phản đối y học hiện đại. Học viên có thể tự do lựa chọn các phương pháp điều trị y tế hoặc không. Nhiều người nhờ thực hành Pháp Luân Côngmà sức khỏe được cải thiện, nên đã giảm hoặc thậm chí không cần phải điều trị y tế nữa.

38. Pháp Luân Công có lợi ích gì đối với sức khỏe thể chất và tinh thần?

Đáp: Pháp Luân Công giúp cải thiện các chức năng thể chất, trạng thái tâm lý, và mối quan hệ xã hội. Nhiều người cho biết bệnh tật đã thuyên giảm hoặc biến mất. Tu dưỡng tâm tính giúp giảm lo âu, áp lực. Đề cao đạo đức giúp cải thiện quan hệ giữa người với người.

39. Học viên Pháp Luân Công đối đãi với bệnh tật như thế nào?

Đáp: Học viên Pháp Luân Công hiểu rằng nguyên nhân căn bản gây ra bệnh tật là nghiệp lực. Nhiều học viên nhờ luyện công và đề cao tâm tính mà sức khỏe đã có sự thay đổi triệt để, không còn bị bệnh tật giày vò. Các bài giảng của Pháp Luân Công dạy rằng cần xem nhẹ và buông bỏ chấp trước, dục vọng, bảo trì tâm thái an hòa. Nếu học viên có thể kiên trì học Pháp, luyện công, và chân chính thực tu, thì rất nhiều trạng thái không đúng đắn trong tư tưởng và thân thể, gồm cả bệnh tật, sẽ được điều chỉnh.

40. Vì sao nhiều người nói Pháp Luân Công có thể cải thiện quan hệ gia đình và giữa người với người?

Đáp: Vì học viên Pháp Luân Công hành xử theo “Chân-Thiện-Nhẫn”, nhờ đó mà có được những mối quan hệ lành mạnh. Học viên sau khi luyện công, quan hệ vợ chồng trở nên hòa thuận; mâu thuẫn giữa cha mẹ và con cái giảm bớt; ở nơi làm việc thì trung thực, dễ hợp tác, được đồng nghiệp tin tưởng. Có những trường hợp cho thấy các vấn đề như nghiện ma túy, nghiện rượu, bạo lực gia đình đã được loại bỏ tận gốc nhờ thực hành Pháp Luân Công.

41. Pháp Luân Công khác với các môn dưỡng sinh như thế nào?

Đáp: Cốt lõi của Pháp Luân Công là tu dưỡng tâm tính, thăng hoa cảnh giới, có thể giúp nâng cao sức khỏe nhưng không phải vì mục đích này. Tu tâm là quan trọng nhất, sau mới đến luyện công. Hiệu quả cải thiện biểu hiện ở cả hai phương diện thể chất lẫn tinh thần. Về cơ bản, Pháp Luân Công là khác với tập luyện dưỡng sinh.

42. Pháp Luân Công có lối thoát nào cho sự trượt dốc đạo đức trong xã hội hiện đại?

Đáp: Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn đặt ra một chuẩn mực đạo đức cao hơn để vươn tới. Trong một xã hội bất ổn, thiếu chính trực, các học viên lấy mình làm gương, thiện đãi người khác, thành thật không dối trá, từ đó cải thiện bầu không khí xã hội. Pháp Luân Công dạy tu dưỡng tâm tính, sống từ bi, giúp giảm bớt chủ nghĩa lợi ích và thái độ thờ ơ.

43. Vì sao Pháp Luân Công được ví như thuốc giải cho những phiền não của nhân loại?

Đáp: Tu dưỡng tâm tính theo nguyên tắc “Chân-Thiện-Nhẫn” giúp người ta nhìn thấu bản chất của những đau khổ và mâu thuẫn trong tâm, học cách buông bỏ chấp trước, tâm đố kỵ, và các ham muốn khác, đạt được sự bình an trong nội tâm, đồng thời cải thiện sức khỏe tâm lý và thể chất. Các bài giảng của Pháp Luân Công giúp người học có được tâm thái tích cực và trí huệ để đối diện với những khó khăn trong cuộc sống.

44. Tám đặc điểm của Pháp Luân Công là gì?

Đáp: Pháp Luân Công chủ yếu có tám đặc điểm sau:
(1) Tu luyện Pháp Luân, không luyện đan, không kết đan;
(2) Khi người không đang luyện công, Pháp Luân vẫn luyện người;
(3) Tu luyện chủ ý thức, bản thân đắc công;
(4) Vừa tu tính vừa tu mệnh;
(5) Năm bài công pháp, đơn giản dễ học;
(6) Không mang ý niệm, không xuất thiên sai, tăng trưởng công nhanh;
(7) Luyện công bất kể địa điểm, thời gian, phương vị, cũng không cần thu công;
(8) Có Pháp thân của Sư phụ bảo hộ, không sợ ngoại tà xâm nhiễu.

V. Về lịch sử và hồng truyền Đại Pháp

45. Pháp Luân Công bắt đầu được truyền ra như thế nào?

Đáp: Tháng 5 năm 1992, Đại sư Lý Hồng Chí bắt đầu truyền dạy Pháp Luân Công tại thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm, sau đó được Hiệp hội Khí công Trung Quốc và các hiệp hội khí công địa phương mời tổ chức các khóa truyền giảng trực tiếp. Từ năm 1995, Pháp Luân Công bắt đầu được truyền ra nước ngoài, đầu tiên là Pháp và Thụy Điển. Đến năm 2025, Pháp Luân Công đã được thực hành tại hơn 150 quốc gia; các sách chính của Pháp Luân Công đã được dịch ra hơn 50 ngôn ngữ.

46. Vì sao Pháp Luân Công lan tỏa nhanh đến vậy?

Đáp: Vì Pháp Luân Công đơn giản, dễ học, được truyền dạy miễn phí, đem lại lợi ích cả về thân thể lẫn tinh thần cho người học. Bởi vậy, chỉ thông qua truyền miệng, môn tu luyện này đã nhanh chóng được truyền đến hơn 150 quốc gia, và thu hút hàng trăm triệu người thực hành.

47. Vì sao Pháp Luân Công được ủng hộ ở Trung Quốc vào thời kỳ đầu?

Đáp: Vào đầu những năm 1990, Pháp Luân Công được Chính phủ Trung Quốc công nhận vì đã nâng cao sức khỏe, tiết kiệm chi phí y tế, và thúc đẩy văn hóa truyền thống. Chẳng hạn như tại Triển lãm Sức khỏe Phương Đông năm 1992, Pháp Luân Công đã được trao giải thưởng “Minh tinh công phái” (công phái hàng đầu), và tại Triển lãm Sức khỏe Phương Đông năm 1993, Đại sư Lý Hồng Chí đã được trao giải thưởng cao nhất của triển lãm là “Giải thưởng Tiến bộ Khoa học Liên ngành” và danh hiệu “Khí công sư được quần chúng yêu thích nhất”.

48. Hình thức tổ chức của Pháp Luân Công là gì?

Đáp: Pháp Luân Công tổ chức lỏng lẻo, không có chế độ hội viên chính thức, nhân viên, chức vụ chuyên môn, hay yêu cầu quyên góp, mà chủ yếu hoạt động thông qua các điểm luyện công do các tình nguyện viên tự phát tổ chức.

49. Học viên Pháp Luân Công có những đặc điểm gì?

Đáp: Học viên Pháp Luân Công thuộc mọi lứa tuổi, mọi tầng lớp, mọi chủng tộc, mọi ngành nghề, mọi nền văn hóa, từ nông dân, công nhân, giáo viên, sinh viên, học giả, kỹ sư, quân nhân, đến doanh nhân, nghệ sỹ, v.v. Một cuộc khảo sát tại Hoa Kỳ cho thấy, trong số các học viên Pháp Luân Công, tỷ lệ tiến sỹ, thạc sỹ, và chuyên gia là rất cao.

50. Pháp Luân Công được truyền ra lần đầu tiên ở đâu?

Đáp: Pháp Luân Công được Đại sư Lý Hồng Chí truyền ra công chúng lần đầu tiên tại thành phố Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc vào tháng 5 năm 1992. Ban đầu, môn tu luyện xuất hiện dưới hình thức “khí công”, rồi số người tham gia không ngừng tăng lên, sau đó nhanh chóng lan rộng đến các thành phố lớn như Bắc Kinh, Thiên Tân, Đại Liên.

51. Vì sao Pháp Luân Công ở Trung Quốc vào những năm 1990 được truyền đi nhanh đến vậy?

Đáp: Với lợi ích sức khỏe đáng kể và pháp lý tu luyện độc đáo, Pháp Luân Công đã được đón nhận rộng rãi. Nhiều người từng mắc bệnh lâu năm đã cải thiện, khỏe mạnh trở lại. Giá trị “Chân-Thiện-Nhẫn” đem lại lợi ích cho học viên trong quan hệ giữa người và là kim chỉ nam cho cuộc sống. Ban đầu, các kênh truyền thông chính thức cũng đưa tin tích cực và góp phần lan toả công pháp này.

52. Chính quyền Trung Cộng có thái độ như thế nào đối với Pháp Luân Công vào thời kỳ đầu?

Đáp: Ban đầu, chính phủ Trung Quốc còn tán thành Pháp Luân Công. Các đảng viên Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ), gồm cả quan chức các cấp, và/hoặc người nhà của họ cũng học luyện Pháp Luân Công, nhờ đó mà có được sức khỏe cả về thể chất lẫn tinh thần. Trước khi cuộc bức hại bắt đầu, trung bình cứ mười người Trung Quốc thì có một người luyện Pháp Luân Công.

Tháng 8 năm 1993, Ban Tuyên giáo Trung ương và Bộ Công an đã đồng tổ chức Hội nghị Biểu dương Toàn quốc lần thứ ba các nhân vật tiên tiến dũng cảm vì việc nghĩa. Hội nghị đã đặc biệt mời Đại sư Lý Hồng Chí đến chữa bệnh phục hồi miễn phí cho các nhân vật tiên tiến tham dự, và đạt được hiệu quả rất rõ rệt. Vì vậy, Quỹ Dũng cảm vì việc nghĩa Trung Hoa đã gửi “Thư cảm ơn của Bộ Công an Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tới Hội Nghiên cứu Khoa học Khí công Trung Quốc”, trong đó ghi nhận Đại sư Lý Hồng Chí và hiệu quả trị bệnh khỏe thân thần kỳ của Pháp Luân Công.

Tại Triển lãm Sức khỏe Phương Đông ở Bắc Kinh năm 1993, Đại sư Lý đã nhận được giải thưởng cao nhất của triển lãm là “Giải thưởng Tiến bộ Khoa học Liên ngành”, “Giải Vàng đặc biệt” của triển lãm, và danh hiệu “Khí công sư được yêu thích nhất”.

Tháng 5 năm 1998, Cục trưởng Tổng cục Thể thao Nhà nước Trung Quốc đã đích thân đến Trường Xuân, nơi khai sinh ra Pháp Luân Công, để thị sát. Tối hôm đó, chương trình “Tin tức buổi tối” trên Kênh 1 và Kênh 5 của Đài Truyền hình Trung ương (CCTV) đã phát sóng cảnh tượng đông đảo quần chúng tu luyện Pháp Luân Công, với thời lượng khoảng 10 phút.

Tháng 9 năm 1998, Tổng cục Thể thao Nhà nước đã tiến hành một cuộc điều tra lấy mẫu trên 12.553 học viên Pháp Luân Công, tỷ lệ khỏi bệnh và phục hồi cơ bản là 77,5%, cộng với 20,4% người có chuyển biến tốt, tổng tỷ lệ hiệu quả trị bệnh khỏe thân lên tới 97,9%. Trung bình mỗi người tiết kiệm được hơn 1.700 nhân dân tệ tiền thuốc men, chữa trị mỗi năm, tổng cộng tiết kiệm được hơn 21 triệu nhân dân tệ chi phí y tế mỗi năm.

Ngày 10 tháng 7 năm 1998, “Thời báo Kinh tế Trung Quốc” đã đăng một bài báo dài với tiêu đề “Tôi đứng dậy được rồi!”, kể về câu chuyện của bà Tạ Tú Phân, một bà nội trợ ở Hàm Đan, Hà Bắc, bị liệt giường 16 năm, sau khi tu luyện Pháp Luân Công đã phục hồi khả năng đi lại.

Ngày 28 tháng 8 năm 1998, “Báo Thanh niên Trung Quốc” đã đăng bài “Ngày hội của sinh mệnh” để giới thiệu về màn trình diễn xuất sắc của đội hình 1.500 học viên Pháp Luân Công và hiệu quả trị bệnh khỏe thân của Pháp Luân Công tại Đại hội Thể thao Châu Á ở Thẩm Dương, Trung Quốc năm 1997.

Ngày 10 tháng 11 năm 1998, báo “Dương Thành Buổi chiều” của Quảng Châu, Trung Quốc đã đăng bài “Già trẻ đều luyện Pháp Luân Công”, đưa tin về buổi luyện công buổi sáng quy mô lớn của 5.000 người tại các điểm luyện công như Công viên Liệt sỹ Quảng Châu. Bài báo cũng đưa tin về cô Lâm Thiền Anh, một nhân viên thống kê của Công ty TNHH Da thuộc Địch Uy Quảng Châu, “từng bị liệt nửa người, liệt tới 70% cơ thể, không tự chủ được đại tiểu tiện”, sau khi học Pháp Luân Công đã hoàn toàn bình phục, hiện nay “sắc mặt hồng hào, rạng rỡ, động tác luyện công linh hoạt tự nhiên”. Bài báo còn đăng kèm ảnh một cụ già 93 tuổi và một em bé 2 tuổi đang luyện Pháp Luân Công, và giới thiệu Quảng Đông bấy giờ có gần 250.000 người thực hành Pháp Luân Công, và Pháp Luân Công khẳng định là truyền công không thu phí, chỉ dạy công tình nguyện.

Ngày 17 tháng 3 năm 1997, “Nhật báo Đại Liên” của Trung Quốc đăng bài “Cụ già vô danh âm thầm cống hiến”, kể về câu chuyện: một cụ già tên là Thịnh Lễ Kiếm, đã dành một năm âm thầm sửa bốn con đường cho dân làng, tổng chiều dài khoảng 1.100 mét. Khi mọi người hỏi ông ở đơn vị nào, được trả bao nhiêu tiền, ông nói: “Tôi học Pháp Luân Công, làm chút việc tốt cho mọi người, chứ không phải vì tiền.”

Ngày 16 tháng 2 năm 1998, mục “Thư của độc giả” của “Nhật báo Bắc Kinh” đã biểu dương một người Bắc Kinh giấu tên, đã quyên góp 80.000 nhân dân tệ cho Viện Nghiên cứu Hóa chất của Công ty Hóa chất Lan Châu, để phục vụ cho việc xây dựng nghiên cứu khoa học ở vùng Tây Bắc; và 100.000 nhân dân tệ cho Phân viện Lang Phường, Viện Khoa học Thăm dò và Khai thác Dầu khí Trung Quốc. Người Bắc Kinh này nói rằng, thông qua tu luyện Pháp Luân Công, ông đã có những lý giải mới về ý nghĩa của cuộc sống, những truy cầu của con người, và việc tu dưỡng tâm tính, v.v. nên đã quyết định quyên góp như vậy. Đài Phát thanh Nhân dân Bắc Kinh trong chương trình “Đường dây nóng về cuộc sống” cũng đã có một bài phóng sự chi tiết kéo dài hơn một giờ về sự việc này và về Pháp Luân Công.

Ngày 21 tháng 2 năm 1998, báo “Đại Liên Buổi chiều” của Trung Quốc đưa tin rằng học viên Viên Hồng Tồn của Học viện Chiến hạm Hải quân Đại Liên, vào chiều ngày 14 tháng 2, đã cứu một em bé rơi xuống hố băng từ độ sâu ba mét dưới lớp băng trên sông Tự Do ở Đại Liên, được gọi là “La Thịnh Giáo sống”, và được học viện ghi công hạng nhì. Lúc đó, Viên Hồng Tồn đã thực hành Pháp Luân Công được hai năm.

Nửa cuối năm 1998, một nhóm cán bộ hưu trí của Quốc hội Nhân dân do cựu Ủy viên trưởng Kiều Thạch đứng đầu, sau khi tiến hành một cuộc điều tra chi tiết kéo dài nhiều tháng về Pháp Luân Công, đã đi đến kết luận: “Pháp Luân Công đối với quốc gia, đối với nhân dân có trăm điều lợi mà chẳng có một điều hại.”

53. Vì sao sau này Pháp Luân Công lại bị đàn áp tàn khốc ở Trung Quốc?

Đáp: Vì Pháp Luân Công có hiệu quả rõ rệt trong việc trị bệnh khỏe thân và nâng cao đạo đức xã hội, nên số người theo học đã tăng lên nhanh chóng. Đến năm 1999, số học viên ước tính đã lên tới 70 triệu đến 100 triệu người. Uy tín và niềm tin và “Chân-Thiện-Nhẫn” của Pháp Luân Công độc lập với hệ tư tưởng và chính trị của Trung Cộng, khiến Giang Trạch Dân, Tổng Bí thư lúc bấy giờ, vô cùng ghen tỵ và tức tối.

54. Vì sao Pháp Luân Công thu hút học viên khắp nơi trên thế giới?

Đáp: Vì pháp môn này đơn giản, dễ học và chú trọng đề cao cả thân lẫn tâm. Động tác của các bài công pháp nhẹ nhàng, phù hợp với mọi lứa tuổi. Các bài giảng đều giảng rõ nguyên lý tu tâm. Các học viên cho biết sức khỏe, tinh thần, và đạo đức của họ đều được cải thiện.

55. Pháp Luân Công có thu phí không?

Đáp: Pháp Luân Công dạy công miễn phí trên toàn thế giới, các tài liệu, bản ghi âm bài giảng và video hướng dẫn các bài công pháp đều được đăng miễn phí và công khai trên mạng. Khóa học chín ngày thường dành cho người mới bắt đầu do các tình nguyện viên tổ chức và không thu phí. Các điểm luyện công ở các nơi đều mang tính tự nguyện, tham gia miễn phí, đến và đi tự do.

56. Pháp Luân Công có yêu cầu quyên góp không?

Đáp: Pháp Luân Công không yêu cầu quyên góp và cũng không có cơ chế gây quỹ. Các hoạt động ở các nơi đều do các tình nguyện viên tự phát tổ chức. Toàn bộ tài liệu được đăng tại trang web Pháp Luân Đại Pháp và có thể tải xuống miễn phí. Không có hội phí hay cơ cấu ràng buộc về tài chính.

Trong những năm gần đây, các học viên từ Trung Quốc Đại lục sang Mỹ du lịch thường muốn quyên góp ngoại tệ còn lại trước khi về nước cho các hạng mục (dự án) của các học viên ở nước ngoài. Để tránh tình trạng học viên tùy tiện nhận tiền quyên góp, một số hạng mục đã thành lập quỹ. Do chính sách của tà đảng Trung Cộng thay đổi, người Trung Quốc rất khó ra nước ngoài, cộng thêm kinh tế Trung Quốc bị phá hoại, nên về cơ bản các quỹ này không hoạt động nhiều, cũng không có mấy thu nhập. Việc lập quỹ này hoàn toàn là để tránh tình trạng nhận quyên góp thiếu tổ chức và không đúng quy định.

57. Pháp Luân Công nhìn nhận như thế nào về tiền bạc?

Đáp: Pháp Luân Công phản đối việc dùng tu luyện làm phương tiện để mưu cầu tiền bạc. Toàn bộ tài liệu đều được công khai và miễn phí, học công pháp cũng không thu phí. Học viên Pháp Luân Công được dạy xem nhẹ danh lợi.

58. Pháp Luân Công có tổ chức gây quỹ từ bên ngoài không?

Đáp: Tất cả các hoạt động do học viên Pháp Luân Công tổ chức đều dựa vào sự hỗ trợ tự nguyện. Các điểm luyện công và điểm cung cấp thông tin đều do các học viên tự phát duy trì.

VI. Về cuộc đàn áp và những tranh cãi

59. Vì sao Pháp Luân Công bị đàn áp ở Trung Quốc?

Đáp: Vào thời điểm tháng 7 năm 1999, số học viên Pháp Luân Công đã lên đến 70-100 triệu người, vượt quá cả số đảng viên của ĐCSTQ lúc bấy giờ (khoảng 60 triệu người). Đương kim lãnh đạo ĐCSTQ, Giang Trạch Dân, vì đố kỵ và hoang tưởng, đã hô hào “tiêu diệt Pháp Luân Công trong vòng ba tháng” với chính sách bức hại: “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể”; “Đánh chết cũng không bị xử tội, đánh chết được tính là tự sát, không cần xác minh danh tính mà hỏa táng ngay.” Cuộc bức hại đã nhanh chóng làm nền tảng cho ngành công nghiệp “thu hoạch tạng sống” và chuỗi dây chuyền ghép tạng trên khắp Trung Quốc, mà các học viên Pháp Luân Công là nạn nhân chính. Quân đội, công an, viện kiểm sát, tòa án của Trung Cộng và các bệnh viện lớn nhỏ khắp các địa phương đều thu lợi kếch xù, số người liên quan đến vụ án là rất lớn.

60. Sự kiện “Thỉnh nguyện 25/4” năm 1999 là gì?

Đáp: Hà Tộ Hưu, một học giả thân Trung Cộng từng mất uy tín, đã đăng một bài báo phỉ báng Pháp Luân Công trên một tạp chí của Học viện Giáo dục Thiên Tân. Một số học viên Pháp Luân Công ở Thiên Tân đã đến để phản ánh sự thật. La Cán, Bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật bấy giờ, đã ra lệnh cho Thiên Tân huy động hơn 300 cảnh sát chống bạo động và bắt giữ 45 học viên Pháp Luân Công. Chính quyền thành phố Thiên Tân đã nói với các học viên Pháp Luân Công rằng chỉ có lên Chính quyền trung ương ở Bắc Kinh mới giải quyết được vấn đề.

Sau khi biết tin từ Thiên Tân, ngày 25 tháng 4, Hơn mười nghìn học viên Pháp Luân Công đã đến Văn phòng Khiếu nại Trung ương để thỉnh nguyện ôn hòa, nhưng lại bị Trung Cộng chụp mũ là bao vây Trung Nam Hải (khu phức hợp Chính quyền trung ương). Một số học viên Pháp Luân Công đã đại diện cho những người tới thỉnh nguyện để vào hội đàm với lãnh đạo Văn phòng Khiếu nại Trung ương. Các đại diện đã đưa ra ba yêu cầu: (1) Trả tự do cho những học viên Pháp Luân Công bị bắt giữ trái phép ở Thiên Tân; (2) Cho phép xuất bản hợp pháp các sách của Pháp Luân Công; (3) Cho phép có một môi trường hợp pháp cho Pháp Luân Công. Tối hôm đó, vấn đề đã được giải quyết thỏa đáng, và các học viên thỉnh nguyện đã ra về trong sự tĩnh lặng và ôn hòa. Xem thêm: Cuộc thỉnh nguyện ngày 25/4/1999

61. Vì sao đến tháng 7 năm 1999, Trung Cộng lại cấm Pháp Luân Công một cách toàn diện?

Đáp: Chủ yếu do Giang Trạch Dân bất bình với tính độc lập và ảnh hưởng về đạo đức của Pháp Luân Công. Giang đã nhiều lần nhấn mạnh “tiêu diệt Pháp Luân Công” và thành lập “Phòng 610”, một tổ chức tương tự như Tiểu tổ Cách mạng Văn hóa Trung ương hay Gestapo thời Phát-xít, chuyên trách việc lên kế hoạch, tiến hành đàn áp, cũng như tuyên truyền bôi nhọ, tẩy não, và chuyển hóa trên quy mô lớn.

62. “Phòng 610” là gì?

Đáp: “Phòng 610” là một tổ chức phi pháp của Trung Cộng chuyên trách việc đàn áp Pháp Luân Công. Tên gọi “610” là lấy theo ngày thành lập, ngày 10 tháng 6 năm 1999. Phòng 610 có quyền hạn vượt trên cả công an, kiểm sát và tòa án; có mặt trong khắp các cơ quan nhà nước, tư nhân, cũng như tổ chức nước ngoài; và báo cáo trực tiếp cho Trung ương ĐCSTQ. Nó liên quan đến các hoạt động giám sát, bắt giữ, tẩy não, kết án, và cưỡng bức chuyển hóa học viên Pháp Luân Công trên toàn quốc. Xem thêm: Phòng 610.

63. Các hình thức bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc là gì?

Đáp: Cuộc bức hại được tiến hành về nhiều mặt: pháp lý, kinh tế, tinh thần và thể chất. Hàng triệu người đã bị giam giữ bất hợp pháp trong các trại lao động cưỡng bức và nhà tù. Họ thường xuyên bị tra tấn và lao động cưỡng bức. Ngoài ra còn phải chịu sự phân biệt đối xử của xã hội, mất đi cơ hội học tập, việc làm, gia đình ly tán.

64. Có bằng chứng nào để chứng minh cuộc bức hại tồn tại không?

Đáp: Vô số trường hợp báo cáo trên trang web Minh Huệ đều là thông tin trực tiếp từ các học viên. Rất nhiều lời khai của các bên liên quan, người nhà và các bằng chứng gián tiếp khác đều chứng minh cuộc bức hại là có thật. Minh Huệ đã tổng hợp một lượng lớn các trường hợp bị bức hại, Tổ chức Ân xá Quốc tế và Tổ chức Theo dõi Nhân quyền cũng có các báo cáo liên quan. Những tuyên truyền công kích của truyền thông Nhà nước Trung Quốc cũng gián tiếp cho thấy sự thật về cuộc bức hại này. Xem thêm: Số liệu thống kê và bằng chứng.

65. Trung Cộng tuyên bố Pháp Luân Công đã gây ra 1.400 trường hợp tử vong, điều này có thật không?

Đáp: Các học viên Pháp Luân Công khẳng định đây là tuyên truyền bôi nhọ do Trung Cộng dựng lên. Nhiều trường hợp mà truyền thông nhà nước dùng để tuyên truyền đều là bệnh nhân tâm thần, bệnh nhân không chi trả nổi chi phí y tế, v.v., chứ hoàn toàn không phải là người tu luyện Pháp Luân Công chân chính. Ngược lại, tại thời điểm đó, tỷ lệ tử vong trong những người tu luyện Pháp Luân Công thấp hơn nhiều so với mức trung bình của cả nước. Nhiều người vốn bị bệnh tật dày vò, thậm chí mắc bệnh nan y, đã khẳng định rằng tuổi thọ của họ đã được kéo dài nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Xem thêm: Sự thật đằng sau lời cáo buộc 1400 người chết.

66. “Vụ tự thiêu” là như thế nào?

Đáp: Vụ tự thiêu ở Thiên An Môn được nhiều người cho là vụ vu khống do Trung Cộng tự biên tự diễn. Tổ chức Phát triển Giáo dục Quốc tế (IED), trong cuộc họp tại Liên Hợp Quốc, đã vạch trần những điểm đáng ngờ trong đoạn video trên Tân Hoa Xã. Ví dụ: quần áo bị cháy rụi, mà chai nhựa đựng đầy xăng đặt giữa hai chân lại còn nguyên vẹn; đoạn video chuyển cảnh giữa các cảnh quay xa, quay gần, và cận cảnh là điều vô lý; viên cảnh sát từ tốn giơ tấm chăn cứu hỏa và đứng chờ cho “nạn nhân” hành động xong mới phủ lên người nạn nhân; hành vi của các nạn nhân hoàn toàn trái ngược với các nguyên lý tu luyện của Pháp Luân Công. Xem thêm: 8 câu hỏi chưa có lời giải về vụ “Tự thiêu giả”.

67. Vì sao Trung Cộng phải bịa đặt ra vụ tự thiêu?

Đáp: Đầu năm 2000, một năm sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công được phát động, công chúng ngày càng phản cảm với cuộc bức hại, Giang Trạch Dân, lãnh đạo ĐCSTQ bấy giờ, đã đích thân đi thăm các tỉnh miền Nam để tranh thủ sự ủng hộ của lãnh đạo địa phương cho chiến dịch này. Song, đến cuối năm 2000, chiến dịch này vẫn không giành được sự ủng hộ của nhiều người trong hàng ngũ lãnh đạo, thậm chí là những nhân viên bình thường của ĐCSTQ.

Để kích động sự thù ghét trong dân chúng, tạo cớ để tiến hành cuộc đàn áp mang tính diệt chủng, “vụ tự thiêu” đã được dựng lên. Sau sự kiện này, tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công ở Trung Quốc đã được đẩy mạnh toàn diện. Sự kiện “Tự thiêu Thiên An Môn” được sử dụng rộng rãi để đánh lừa dư luận, che đậy sự thật về cuộc bức hại, và kích động tâm lý sợ hãi, căm ghét, và bài xích Pháp Luân Công trong dân chúng, gồm cả trẻ em và thanh thiếu niên. Xem thêm: Bảy thủ đoạn của ĐCSTQ nhằm vu khống Pháp Luân Công.

68. Pháp Luân Công có tham gia chính trị không?

Đáp: Các sách của Pháp Luân Công đã giảng rõ là không được tham gia chính trị. Hoạt động kháng nghị của các học viên Pháp Luân Công tại các điểm du lịch là để nói rõ sự thật về cuộc bức hại của Trung Cộng với mục đích chấm dứt cuộc bức hại, chứ không phải để tranh giành quyền lực chính trị.

69. Có phải các học viên Pháp Luân Công không đoái hoài đến tình thân không?

Đáp: Các học viên vì kiên định tín ngưỡng mà bị Trung Cộng bức hại, gây áp lực theo chính sách “liên đới” khiến gia đình họ ly tán, học viên và người nhà không được đi học đại học, bị sa thải, không được thăng chức, cắt lương thưởng…; một số học viên phải sống lưu lạc để tránh tiếp tục bị bắt giữ và bức hại. Song, đây là trách nhiệm của kẻ bức hại, chứ không phải do học viên ích kỷ.

70. Các học viên Pháp Luân Công đối diện với sự tra tấn và đe dọa như thế nào?

Đáp: Họ chủ yếu dùng sự kiên nhẫn và các phương thức ôn hòa. Họ kiên định với tín ngưỡng, nhưng không dùng bạo lực để đáp trả bạo lực. Nhiều người chọn cách phơi bày cuộc bức hại với các tổ chức quốc tế để tìm kiếm sự hỗ trợ quốc tế. Một số người thậm chí đã hy sinh mạng sống, để lại một minh chứng cho lòng dũng cảm của họ. Xem thêm: Bức thư gửi từ Mã Tam Gia.

71. Vì sao có người nói Pháp Luân Công là cuộc phản kháng phi bạo lực lớn nhất thế giới?

Đáp: Bởi vì quy mô của nó là rộng lớn, nhưng Pháp Luân Công hoàn toàn chỉ dùng các phương thức ôn hòa để phản kháng cuộc bức hại liên tục trong gần ba thập kỷ. Hàng chục triệu người vẫn kiên định tín ngưỡng mà không hề dùng đến bạo lực. Họ đã kiên trì phơi bày cuộc bức hại hơn 26 năm qua bằng sự ôn hòa và lý trí. Truyền thông quốc tế và các học giả đã công nhận tính phi bạo lực của cuộc phản kháng này.

72. Pháp Luân Công có nhận tài trợ từ nước ngoài không?

Đáp: Pháp Luân Công chưa từng nhận bất kỳ tài trợ nào từ chính phủ. Chi phí cho mỗi hoạt động đều do các học viên tự nguyện đóng góp, những khoản đóng góp này được thực hiện cho các hoạt động hoặc sự kiện cụ thể, không tích trữ tiền, không gây quỹ. Các khoản đóng góp đều là thu nhập cá nhân của các học viên thuộc mọi thành phần xã hội.

73. Vì sao học viên Pháp Luân Công kêu gọi người dân Trung Quốc thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ?

Đáp: Trong lịch sử, những người bức hại chính tín, chính giáo đều sẽ bị Thần trừng phạt. Tương tự, những ai đàn áp Pháp Luân Công sẽ phải chịu trách nhiệm về tội ác của mình. Khi người dân Trung Quốc gia nhập các tổ chức của ĐCSTQ (bao gồm Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội Thiếu niên Tiền phong), họ thề sẽ cống hiến cả cuộc đời cho ĐCSTQ. Việc cắt đứt quan hệ với các tổ chức của ĐCSTQ cho phép họ thoát khỏi sự kiểm soát tư tưởng của chế độ, xóa bỏ lời tuyên thệ của mình trong Đảng, và tránh bị liên lụy khi ĐCSTQ cuối cùng phải chịu sự trừng phạt của Thần. Điều này cũng phù hợp với câu nói của người Trung Quốc: “Thiện hữu báo, ác hữu phạt”, có thể cứu người khỏi nguy nan.

74. Chính phủ các nước phương Tây nhìn nhận Pháp Luân Công như thế nào?

Đáp: Pháp Luân Công được chào đón tại hơn 100 quốc gia ngoài Trung Quốc.

Tính đến tháng 8 năm 2025, Pháp Luân Công đã nhận được hơn 13.000 bằng khen và giải thưởng từ chính phủ các nước và các tổ chức quốc tế trên thế giới. Không một quốc gia nào coi môn tu luyện này là tà giáo, chỉ có Trung Cộng vừa thù ghét vừa sợ hãi Pháp Luân Công mà vẫn tiếp tục đàn áp suốt 26 năm chưa dừng lại.

75. Người bên ngoài Trung Quốc nhìn nhận Lời kêu gọi hòa bình ngày 25 tháng 4 năm 1999 như thế nào?

Đáp: Đây là một cuộc thỉnh nguyện ôn hòa, chứ không phải như Trung Cộng tuyên truyền là “bao vây tấn công Trung Nam Hải”. Hơn 10.000 học viên đã đến Văn phòng Khiếu nại của Quốc vụ viện ở Bắc Kinh để phản ánh về sự can nhiễu mà họ gặp phải trong quá trình thực hiện quyền hợp pháp của mình là tu luyện Pháp Luân Công. Toàn bộ quá trình diễn ra trong sự tĩnh lặng và trật tự, không có biểu ngữ, khẩu hiệu, hay xung đột. Tối cùng ngày, họ đã giải tán trong hòa bình và nhận được sự khen ngợi của cộng đồng quốc tế.

76. Phản ứng của xã hội quốc tế đối với cuộc bức hại như thế nào?

Đáp: Chính phủ và các tổ chức của nhiều quốc gia đã lên án cuộc bức hại của Trung Cộng. Công chúng quốc tế nói chung đều lên án hành vi bức hại của Trung Cộng. Quốc hội Hoa Kỳ và Nghị viện Châu Âu đã nhiều lần thông qua các nghị quyết. Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc đã nhiều lần bày tỏ quan ngại. Chính phủ của nhiều quốc gia đã tiếp nhận những người tị nạn là học viên Pháp Luân Công. Các tổ chức nhân quyền như Tổ chức Ân xá Quốc tế vẫn tiếp tục báo cáo về các trường hợp học viên Pháp Luân Công bị bức hại. Một số quốc gia cho phép các học viên khởi kiện các thủ phạm của cuộc bức hại. Tuy nhiên, một số chính phủ, do bị Trung Cộng thâm nhập và mua chuộc không dám công khai lên tiếng phản đối Trung Cộng. Xem thêm: Pháp Luân Công kỉ niệm 26 năm phản bức hại, hơn 400 chính khách trên toàn thế giới lên tiếng ủng hộ.

77. Vì sao Trung Cộng lại đàn áp Pháp Luân Công ở nước ngoài?

Đáp: Trung Cộng lo sợ cộng đồng quốc tế sẽ phơi bày cuộc bức hại nhân quyền đối với những người theo tín ngưỡng “Chân-Thiện-Nhẫn”. Trong các vấn đề ngoại giao, Trung Cộng yêu cầu các nước khác hạn chế các hoạt động của Pháp Luân Công và không lên tiếng công khai về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Đồng thời, nó tổ chức các chiến dịch tuyên truyền và xúi giục các đặc vụ phá hoại hoạt động của Pháp Luân Công ở nước ngoài thông qua các đại sứ quán và lãnh sự quán Trung Quốc. ĐCSTQ cũng sử dụng các thủ đoạn như lợi ích thương mại, mỹ nhân kế, và đội quân mạng để thâm nhập vào các cộng đồng ở nước ngoài và tung tin bôi nhọ, ngăn cản mọi người tìm hiểu sự thật về Pháp Luân Công.

78. Pháp Luân Công được người dân các nước đón nhận như thế nào?

Đáp: Phần lớn người dân ở các nước có thái độ ủng hộ hoặc đồng cảm với Pháp Luân Công. Sau khi hiểu rõ sự thật về cuộc bức hại, họ ủng hộ việc vận động nhân quyền của Pháp Luân Công. Nhiều người còn bước vào học Pháp Luân Công và cảm nhận được tính bình hòa của môn tu luyện này. Nhiều chính phủ và tổ chức phi chính phủ đã công khai bày tỏ sự ủng hộ.

79. Tại sao các học viên Pháp Luân Công kiên trì nói với mọi người về cuộc bức hại?

Đáp: Nói với mọi người về cuộc bức hại là phương thức căn bản để phản kháng cuộc bức hại, đó là phơi bày những dối trá trong tuyên truyền của Trung Cộng, tháo gỡ những hiểu lầm trong công chúng. Những nỗ lực này giúp nhiều người hơn nữa hiểu về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, và tránh vô tình trở thành đồng lõa với cuộc bức hại và do đó phải gánh chịu quả báo khi ĐCSTQ cuối cùng phải chịu trách nhiệm. Đồng thời, việc này kêu gọi sự thấu hiểu và ủng hộ của xã hội nhằm chấm dứt cuộc bức hại. Đây cũng là biểu hiện của tâm từ bi của người tu luyện.

80. Pháp Luân Công đối diện với những tuyên truyền công kích của Trung Cộng như thế nào?

Đáp: Công khai giảng chân tướng bằng cách xây dựng các trang web chân tướng và các nền tảng truyền thông để cung cấp thông tin từ nhân chứng trực tiếp, tổ chức triển lãm, hội thảo để công chúng có thể tự đưa ra phán đoán. Cá nhân các học viên dùng chính những trải nghiệm của mình để phản bác những lời dối trá.

81. Vì sao các học viên Pháp Luân Công thường tổ chức diễu hành ở nước ngoài?

Đáp: Diễu hành là một phương thức ôn hòa để phơi bày cuộc bức hại và nâng cao nhận thức của công chúng về cuộc bức hại. Thông qua các cuộc diễu hành lớn, học viên Pháp Luân Công đã khiến cho nhiều người hơn nữa hiểu được sự thật, triển hiện tinh thần “Chân-Thiện-Nhẫn”, ôn hòa và lý trí. Hoạt động này đã trở thành một hoạt động nhân quyền thường thấy ở nhiều thành phố và quốc gia trên khắp thế giới.

82. Các tổ chức Pháp Luân Công ở nước ngoài hoạt động như thế nào?

Đáp: Pháp Luân Công là không có tổ chức, không cần đăng ký, học viên tự nguyện đến và đi. Các hạng mục và công ty (cũng có thể gọi là tổ chức) do cá nhân các học viên Pháp Luân Công thành lập là nhằm mục đích phản kháng và nói lên sự thật về cuộc bức hại, chủ yếu hoạt động dưới hình thức tình nguyện.

83. Pháp Luân Công có tham gia vào vận động chính trị ở nước ngoài không?

Đáp: Học viên Pháp Luân Công chỉ hoạt động trong các lĩnh vực liên quan đến nhân quyền và tự do tín ngưỡng; trọng tâm là thúc đẩy các nghị quyết của quốc hội nhằm lên án cuộc bức hại. Pháp Luân Công cũng quan tâm đến các vấn đề nhân quyền như nạn lạm dụng ghép tạng, không theo đuổi quyền lực chính trị hay can thiệp vào cấu trúc chính trị của các quốc gia khác.

84. Nạn cưỡng bức thu hoạch tạng sống ở Trung Quốc có liên quan đến các học viên Pháp Luân Công không?

Đáp: Nhiều báo cáo chỉ ra rằng các học viên Pháp Luân Công là nhóm nạn nhân chính của nạn mổ cướp nội tạng. Một báo cáo của các nhà điều tra Canada năm 2006 lần đầu tiên phơi bày sự việc này. Quốc hội Hoa Kỳ và Nghị viện Châu Âu đã tổ chức các phiên điều trần. Năm 2019, “Tòa án Luận tội Trung Quốc” (China Tribunal), một toà án độc lập tại London, đã kết luận rằng nạn thu hoạch tạng sống thực sự diễn ra trên quy mô lớn tại Trung Quốc và nạn nhân chủ yếu là các học viên Pháp Luân Công. Xem thêm: Bí ẩn xung quanh việc lấy nội tạng tử tù của Trung Quốc.

85. Các học viên Pháp Luân Công nhìn nhận cuộc bức hại này như thế nào?

Đáp: Họ cho rằng cuộc bức hại chỉ là tạm thời và sự thật cuối cùng sẽ được phơi bày. Họ tin vào quy luật “Thiện ác hữu báo” của vũ trụ. Nhiều năm qua, họ đã kiên trì phản đối cuộc bức hại một cách ôn hòa và chưa từng dao động, và không ngừng lan tỏa sự thật trên toàn cầu để giành lại công lý.

86. Vì sao Pháp Luân Công có các quầy thông tin khắp nơi trên thế giới?

Đáp: Trước cuộc đàn áp toàn diện của Trung Cộng thông qua toàn bộ hệ thống truyền thông nhà nước, lợi ích ngoại giao, và lợi ích thương mại, các học viên Pháp Luân Công đã tự phát thành lập các quầy thông tin để liên tục phơi bày các vấn đề về nhân quyền ở Trung Quốc. Khi truyền thông không thể đưa tin một cách toàn diện, thì các điểm giảng chân tướng có thể bổ sung thông tin. Nhu cầu tìm hiểu sự thật của cộng đồng người Hoa ở nước ngoài là rất lớn, môi trường tự do các nước cũng cho phép công khai nói sự thật.

Tại Trung Quốc Đại lục, các học viên đã thiết lập các điểm sản xuất tài liệu để in tờ rơi và sách nhỏ. Nội dung chủ yếu được lấy từ trang web Minh Huệ, sau đó các học viên địa phương đem phát tặng cho người dân. Một số điểm tài liệu ở Đại lục còn sản xuất được những cuốn sách như “Chuyển Pháp Luân”, Tập san Minh Huệ, “Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản Trung Quốc” (Cửu Bình), “Giải thể văn hóa Đảng”, “Ma quỷ đang thống trị thế giới của chúng ta” và nhiều cuốn sách khác, để giúp người dân Trung Quốc tiếp cận được với những cuốn sách bị Trung Cộng cấm đoán nghiêm ngặt.

87. Vì sao các học viên Pháp Luân Công hay phát tài liệu trên đường phố?

Đáp: Để giúp công chúng hiểu rõ sự thật và nhận rõ những dối trá của Trung Cộng. Chính quyền Trung Cộng từ lâu đã lừa dối công chúng. Các học viên Pháp Luân Công sử dụng tờ rơi, bảng trưng bày, và lời nói để làm rõ sự thật. Những nỗ lực của họ đã giúp làm sáng tỏ những hiểu lầm của nhiều người về Pháp Luân Công.

88. Pháp Luân Công có ý định lật đổ chính quyền Trung Quốc không?

Đáp: Pháp Luân Công không mưu cầu quyền lực chính trị, chỉ quan tâm tự do tín ngưỡng và tự do tu luyện. Đối mặt với cuộc bức hại của Trung Cộng, các học viên cũng chỉ yêu cầu được có tự do tín ngưỡng và tự do luyện công. Trong sách “Chuyển Pháp Luân” không có bất kỳ nội dung nào mang tính chính trị. Mục tiêu của môn tu luyện là nâng cao đạo đức, cũng như sức khỏe thể chất và tinh thần. Những lời kêu gọi quốc tế đều nhằm để chấm dứt cuộc bức hại, chứ không phải là để tranh đoạt chính quyền.

89. Vì sao các học viên Pháp Luân Công phải phơi bày cuộc bức hại?

Đáp: Bởi vì các nạn nhân không thể lên tiếng ở Trung Quốc, nên cần kêu gọi sự quan tâm của cộng đồng quốc tế. Nhiều học viên Pháp Luân Công đã bị bắt giữ, giam cầm, tra tấn phi pháp, thậm chí bị bức hại đến chết. Có rất nhiều trường hợp bị bắt lao động cưỡng bức và kết án bất hợp pháp. Phơi bày sự thật là hành động cơ bản trong bảo vệ nhân quyền.

90. Tình hình hiện tại của Pháp Luân Công ở Trung Quốc Đại lục như thế nào?

Đáp: Mặc dù vẫn tiếp tục bị đàn áp, các học viên Pháp Luân Công vẫn kiên trì tu luyện, âm thầm truyền rộng tài liệu để phơi bày các trường hợp bị bức hại ở Trung Quốc Đại lục trên trang web Minh Huệ. Nhiều người Trung Quốc sau khi hiểu rõ sự thật đã ủng hộ Pháp Luân Công, nhưng chưa dám công khai danh tính và thân phận.

91. Vì sao Pháp Luân Công nhận được sự ủng hộ rộng rãi trên thế giới?

Đáp: Bởi vì ở các quốc gia đều có các học viên Pháp Luân Công kiên trì nói lên sự thật, còn có các trang web và kênh truyền thông do các học viên Pháp Luân Công sáng lập, như Minh Huệ, liên tục đưa tin báo cáo và cung cấp các trường hợp tu luyện Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Trong những năm qua, thái độ ôn hòa và việc tuân thủ nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của các học viên Pháp Luân Công ngay cả trong việc phản đối cuộc bức hại đã nhận được sự công nhận và ủng hộ từ các tổ chức nhân quyền và chính phủ quốc tế.

92. Vì sao các học viên Pháp Luân Công kiên trì phản bức hại một cách ôn hòa?

Đáp: Hành xử theo nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn”, các học viên Pháp Luân Công cần đối mặt với cuộc bức hại bằng những hành động phi bạo lực. Bạo lực là đi ngược lại giá trị cốt lõi của tu luyện. Các phương thức ôn hòa có thể kêu gọi sự quan tâm của quốc tế hiệu quả hơn. Điều này cũng giúp duy trì giá trị đạo đức của chính các học viên và được công chúng đón nhận hơn.

VII. Về văn hoá và ảnh hưởng xã hội

93. Pháp Luân Công có ảnh hưởng tích cực gì với xã hội?

Đáp: Pháp Luân Công giúp nâng cao đạo đức và sức khỏe, giải tỏa áp lực xã hội. Nhiều học viên sống thành thật và được tín nhiệm trong xã hội. Sức khoẻ được cải thiện sẽ giảm bớt gánh nặng cho hệ thống y tế. Các học viên Pháp Luân Công còn hướng dẫn luyện các bài công pháp miễn phí cho cộng đồng.

94. Pháp Luân Công có ảnh hưởng như thế nào đến lĩnh vực văn hóa và nghệ thuật?

Đáp: Pháp Luân Công đã khơi nguồn cảm hứng cho một làn sóng sáng tạo mới, lấy các giá trị truyền thống làm cốt lõi. Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun (Thần Vận), do các học viên Pháp Luân Công thành lập, quảng bá nghệ thuật múa cổ điển và âm nhạc truyền thống. Các nghệ sỹ, cũng là học viên Pháp Luân Công, đã sáng tác những tác phẩm hội họa, điêu khắc thể hiện tinh thần tu luyện, phản ánh chủ đề thiện ác trong nhân tính và tín ngưỡng, và đã giành được nhiều giải thưởng. Xem thêm: Thần Vận – Ánh sáng soi rọi thế giới trong bão táp.

95. Vì sao Shen Yun lại liên quan đến Pháp Luân Công?

Đáp: Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun là do các học viên Pháp Luân Công thành lập, dùng nghệ thuật để phơi bày sự thật về cuộc bức hại, kêu gọi sự ủng hộ nhân quyền và lan tỏa tinh thần “Chân-Thiện-Nhẫn”. Ngoài ra, các tiết mục biểu diễn mang chủ đề văn hóa truyền thống và hiện thực về cuộc bức hại tại Trung Quốc.

96. Pháp Luân Công có bài xích công nghệ hiện đại không?

Đáp: Các học viên Pháp Luân Công sử dụng công nghệ hiện đại để cung cấp thông tin và truyền rộng sự thật trực tuyến. Các phần mềm vượt tường lửa như Ultrasurf và Freegate đều do các học viên Pháp Luân Công phát triển. Nhiều học viên Pháp Luân Công là nhà khoa học, kỹ sư, nhà nghiên cứu khoa học, chuyên gia và học giả.

97. Vì sao giới trẻ Trung Quốc ngày càng quan tâm đến Pháp Luân Công?

Đáp: Khi thất vọng với tình trạng tham ô hủ bại của giới quan chức, nhiều người muốn tìm sức mạnh và niềm tin ở tín ngưỡng và đạo đức; khi tiếp xúc với các thông tin về Pháp Luân Công trên mạng, và chứng kiến những chuyển biến tích cực của bạn bè đồng trang lứa sau khi tu luyện, họ tự nhiên sẽ quan tâm đến môn tu luyện này.

98. Các học viên Pháp Luân Công đối phó với sự phong tỏa mạng của Trung Cộng như thế nào?

Đáp: Họ vận dụng nhiều phương thức ôn hòa để truyền rộng sự thật; sử dụng các trang web và mạng xã hội ở nước ngoài; sản xuất video, sách điện tử để thuận tiện cho việc chia sẻ thông tin; thông qua các tình nguyện viên dịch sang nhiều ngôn ngữ để vượt qua các rào cản về địa lý.

99. Pháp Luân Công có hợp tác với các tôn giáo khác không?

Đáp: Tu luyện Pháp Luân Công không tham gia chính trị, mà đối đãi với tất cả các chính giáo bằng thiện ý và vun đắp các mối quan hệ tốt đẹp. Có không ít trường hợp tín đồ Cơ đốc giáo và Phật giáo đã học các bài công pháp của Pháp Luân Công từ các học viên. Các học viên Pháp Luân Công cũng tham gia các diễn đàn nhân quyền quốc tế cùng các nhóm tín ngưỡng khác. Giữa các tôn giáo cũng có rất nhiều trường hợp lên tiếng ủng hộ lẫn nhau. Tuy nhiên, Pháp Luân Công là một môn tu luyện phi chính trị.

100. Pháp Luân Công có chủ trương việc chống lại sự bất công trong xã hội không?

Đáp: Học viên Pháp Luân Công được khuyến khích ôn hòa và lý trí trong việc phơi bày sự thật về cuộc bức hại, nhưng thân tại nơi thế tục, tâm ở ngoài thế tục. Phản kháng cuộc bức hại tín ngưỡng là hành động bảo vệ quyền lợi hợp pháp và hợp lý. Các học viên công khai sự thật để khơi dậy ý thức và lương tri của công chúng. Hành động trước sau luôn là phi bạo lực và phù hợp với các nguyên tắc đạo đức.

101. Các học viên Pháp Luân Công ứng xử ra sao trước sự không thấu hiểu của người thân và bạn bè?

Đáp: Các học viên nỗ lực tìm thiếu sót ở bản thân và cải thiện, đề cao bản thân. Khi gặp hiểu lầm, họ giải thích bằng sự kiên nhẫn, thiện ý và ôn hòa, chứng thực lợi ích của việc tu luyện bằng hiệu quả thực tế của bản thân cả về thể chất lẫn tinh thần, cũng như ví dụ thực tế của các học viên khác. Pháp Luân Công tôn trọng quan điểm khác nhau, không ép buộc người khác thay đổi. Hầu hết người thân và bạn bè sau khi hiểu rõ sự thật về Pháp Luân Công đều sẵn lòng tôn trọng và ủng hộ.

Thu San s/t (Nguồn: tại Minh Huệ Net)


Bài viết liên quan
Xem thêm